CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 175

"Thêm bát cháo đi, cháo gạo kê, cho em thêm hai viên táo đỏ nữa, bổ

dạ dày."

"Sashimi cá hồi, sò lụa cũng được."

"Lại thêm ít dưa muối nữa nhỉ, dưa muối ăn với cháo mới ngon."

Mao Ca nghe như nghe sách trời vậy, nhủ thầm cái bọn đang yêu quả

nhiên đều có bệnh, đây mà là cuộc đối thoại của người bình thường sao,
hoàn toàn là của đám bệnh nhân tâm thần nghiêm trọng vừa trèo tường từ
nhà thương điên ra, vậy mà có thể một câu đáp một câu tiếp trơn tru như
vậy, quả là sự phối hợp hoàn hảo, quá phi thường...

Anh ta nhàm chán nhìn ra phía người, góc tường đằng trước hình nhứ

có bóng người thoáng qua, nhìn kỹ lại, chỉ có một bức tường gạch, nào thấy
ai, Mao Ca dụi dụi mắt, quả nhiên tối qua ngủ không đủ giấc, nhìn mà cũng
nhìn nhầm,

Bên này Nhạc Phong vẫn đang dặn dò Quý Đường Đường: "Vậy em

về ngủ đi, đừng có đi lung tung, chờ anh về. Tối qua đã nói trước rồi, chờ
anh về ta sẽ đi cùng nhau, đứa nào đổi ý đứa đấy là heo."

Ngoài miệng thì nói vậy, trong mắt lại đong đầy ý cười, ngọt đến mức

Mao Ca thấy chua hết cả dạ dày, nhủ thầm, cái đám tỏ vẻ yêu đương đều
không phải bọn tốt đẹp gì, không bận tâm đến cảm thụ của người xem gì
hết -- anh ta hắng giọng một cái: "Anh bảo này Phong Tử, thế này không
ổn lắm thì phải, chú mày đang tiễn anh cơ mà, chú mày lưu luyến chia tay
Đường Đường làm cái gì, quay về lại sến sẩm tiếp có được không?!"

Nhạc Phong vẫn không nỡ: "Dù sao em cũng xuống rồi Đường

Đường, hay là lên xe đi cùng đi."

Quý Đường Đường không đồng ý: "Em mệt lắm, muốn đi ngủ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.