CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 250

vào nội thành Quế Lâm, dựa theo tin nhắn chỉ đường của Đầu Trọc, đi qua
vài giao lộ, dừng lại trước một nhà hàng theo phong cách cổ xưa tên "Cung
Yến ", Đầu Trọc một thân âu phục giày da, đang đứng trước cửa hết nhìn
đông lại nhìn tây, mới đầu còn chưa chú ý đến xe Nhạc Phong, đến khi
xuống xe rồi anh ta mới nhận ra: "Cậu đổi xe rồi à?" Quên nói với anh ta vụ
đổi xe, Nhạc Phong cười cười: "Mượn xe thằng bạn mấy ngày." Nói xong
lại nhìn Đầu Trọc cười: "Lưu manh giả danh cán bộ cơ đấy." Đầu Trọc giật
nhẹ cà vạt như muốn hít thở: "Hết cách, cạnh tranh đấu thầu, phải mời đám
quản lý lãnh đạo các ngành đi ăn cơm, ăn mặc như con cháu chúng nó ấy,
sáng nay tôi còn ở Liễu Châu, còn không phải muốn gặp cậu nên chạy tới."
Nhạc Phong đấm một cái vào vai anh ta: "Đã bảo anh không phải tới rồi cơ
mà, tôi thiếu cơm đến mức ấy à? Anh em với nhau cả, khách khí quá đấy ."
Đầu Trọc xoa đầu cười: "Chẳng phải hiếm hoi lắm mới có một lần, mấy lần
gặp nhau đều là ở Ca Nại, chẳng mấy khi tụ tập ở nơi như thế này. Cái tên
Thạch Gia Tín kia đang ở Quế Lâm, bọn tôi tìm được bạn thời đại học của
anh ta, họ nói hai tháng trước hắn đã dọn nhà, bạn tôi đang liên hệ tìm địa
chỉ mới, chắc tối nay là có manh mối, tôi nghĩ vậy vừa hay, chúng ta cùng
ăn một bữa cơm, ôn lại chuyện xưa, chuyện của Nhạn Tử, tôi thực sự đáng
trách, tôi. . ." Đang nói chuyện, cửa kính xe bỗng nhiên bị vỗ bụp bụp,
Nhạc Phong nhìn lại, Quý Đường Đường ngồi trên ghế ph, rất là mất hứng
vỗ vào cửa kính, chắc là cảm thấy bị bỏ rơi, khó chịu. Không ngờ trên xe
Nhạc Phong còn có người khác, Đầu Trọc lập tức trợn tròn mắt, chờ Nhạc
Phong mở cửa dắt người kia xuống, anh ta càng kinh ngạc không khép
miệng lại được: "Đây chẳng phải là. . . gì ấy. . . gì nhỉ. . ." Người thì anh ta
nhận ra, ấn tượng rất sâu đậm, nhưng tên thì không nhớ ra nổi, Đầu Trọc
hơi cuống: "Ai da, Phong Tử, tên là gì ấy nhỉ. . . " Nhạc Phong nhắc nhở
anh ta: "Đường Đường." "Đúng đúng đúng, Đường Đường. Sao cô ấy lại
tới đây?" Đầu Trọc nhìn Nhạc Phong lại nhìn Quý Đường Đường, có chút
không hiểu, nhưng dù sao người cũng đã ở trước mặt, phép lịch sự tối thiểu
vẫn phải có, anh ta nhiệt tình chào hỏi Quý Đường Đường: "Đường Đường
phải không, còn nhớ tôi chứ?" Quý Đường Đường liếc anh ta một cái, ôm
lấy cánh tay Nhạc Phong lui về phía sau, vẻ mặt chán ghét, giống như đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.