CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 325

Ngôi làng rất nhỏ, chuyện gì xảy ra mọi người đều biết, đúng lúc

Thạch Gia Tín ra tới nơi, chứng kiến toàn bộ, anh ta nhìn Nhạc Phong cười
cười, tựa như đang nói: Sao hả, tôi nói không sai chứ?

...

Đầu dòng nước có một cửa động lớn, nơi chiếc bè dừng lại là một

phiến đá to trơn bóng, ước chừng to bằng một cái sân bóng rổ, nhìn từ xa
tựa như một hòn đảo nhỏ, hoặc như một tấm mai rùa khổng lồ trồi lên mặt
nước, trên vách núi xung quanh có rất nhiều ngọn đèn bão, dầu thắp đều
được thêm đủ, ánh lửa rất sáng, có vài đứa bé gái đang nô đùa gần bờ nước,
nghe thấy tiếng nước, bọn chúng đều tò mò nhìn về phía này, gần hơn, có
vài người phụ nữ trẻ đang đi xuống, có vài người lớn tuổi cũng lục tục
đứng lên, tất cả đều không nói gì, trong động dường như thoáng chốc trở
nên yên tĩnh, chỉ có tiếng gậy trúc gạt nước lạo xạo.

Bè trúc vừa chạm đầu đến phiến đá liền dừng lại, người phụ nữ hai

đầu kia nhảy xuống bè, khom lưng buộc sợi dây nối với bè vào một mỏm
đá nhô ra khỏi bờ nước, Thịnh Cẩm Như dắt tay Quý Đường Đường xuống
bè trước, Quý Đường Đường lúc nãy trải qua cơn kinh hãi trên bè, sắc mặt
suy sụp, mặc cho bọn họ dắt đi đâu thì dắt, mấy đứa bé gái đều tự động
nắm lấy cánh tay những người phụ nữ trẻ, ngửa đầu đầy mặt nghi hoặc,
dường như đều đang muốn hỏi: Ai vậy?

Một người phụ nữ trẻ dựng thẳng ngón tay bên môi, ra hiệu cho bọn

chúng đừng lên tiếng, cứ đi theo thái bà bà là được.

Vậy là một đoàn người, chậm rãi chia thành hàng dài, men theo con

đường đá đi lên cao, từ xa nhìn, tựa như một đám kiến đang chầm chậm bò
lên.

Trên mặt đá, ngoại trừ mấy người đừng lên, còn có vài người có tuổi

tác gần bằng Thịnh Cẩm Như, một trong số đó già hơn hẳn, tóc rối bời, mặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.