CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 339

không lên tiếng, gân xanh trên cổ giật từng cái, bàn tay co giật liều mạng
siết chặt đôi đũa quấy mì trong bát, nhanh chóng khiến sợi mì trở nên nát
bấy.

Nhạc Phong có chút hối hận vì đã mang Vưu Tư ra công kích anh ta,

nhưng so với sự ân hận, càng nhiều hơn là hoài nghi: Xem ra, Vưu Tư tám
chín phần mười là bị nhà họ Thịnh khống chế, rốt cuộc cô ấy ra sao rồi?
Con người cùng lắm là chết, còn có chuyện gì còn kinh khủng hơn cái chết
hay sao?

Tối hôm đó, xảy ra một việc khiến Nhạc Phong phi thường tức giận,

Thịnh Cẩm Như không đưa Quý Đường Đường ra khỏi động đá vôi.

Càng khiến anh giận dữ hơn là cơn tức của anh trước mặt mấy bà già

họ Thịnh này, tựa như không khí vậy ---- lúc anh ta nổi giận, Thịnh Cẩm
Nhưng không nhanh không chậm hút thuốc, còn mấy bà già còn lại, ai khâu
đế giày thì khâu đế giày, ai may áo thì may áo, có người còn chỉ đạo người
khác giữ cho bà ta cái ống tay áo để tiện đường hạ kéo, dường như trước
mặt mỗi người đều có một cái hố đen, lửa giận Nhạc Phong trút ra còn chưa
đến mép áo bọn họ đã bj hố đen hút sạch sẽ.

Nhạc Phong cảm giác mình đúng như đang đàn gảy tai trâu, lại còn là

một đám trâu già vô cùng thô bỉ đáng ghét.

Chờ cơn tức của anh vợi bớt, Thịnh Cẩm Như mới chậm rãi dập dập

đẩu tẩu thuốc lên bàn: "Ta cũng chỉ vì tốt cho Tiểu Hạ mà thôi, lúc đầu ta
cũng đã nói với cậu rồi, để trị được tật nà, ba thời điểm quan trọng nhất là
mặt trời mọc, giữa trưa, và lúc mặt trời lặn, cậu phải đưa con bé lên đây
trước khi mặt trời mọc, cộng thêm phải đi bộ cả quãng đường, cậu đã tính
qua phải dậy sớm thế nào chưa? Tiểu Hạ ban ngày đã khổ sở trong âm trận,
cần nghỉ ngơi nhiều, ở trong động đá vôi là tiện nhất, còn có chị em săn
sóc, cậu hà tất chỉ vì một lần gặp mà khiến con bé phải chịu khổ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.