CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 451

tôi chịu được, tôi phải biết tình hình thực tế thế nào."

Vành mắt Thạch Gia Tín không biết đã đỏ lên từ lúc nào, anh ta khịt

mũi một cái: "Tiểu Hạ, cô đừng đau lòng quá, lúc anh ta bị dẫn xuống, tôi
thấy chân anh ta bị đánh gãy rồi, không đi được..."

Quý Đường Đường "À" một tiếng nói: "Vậy à, chân bị đánh gãy rồi."

Cô vừa nói vừa rút khăn giấy, rút ra lại không lau nước mắt, tựa như

điên dại tiếp tục rút, vừa rút vừa lặp đi lặp lại câu nói.

---- vậy à, chân bị đánh gãy rồi.

Lúc Thạch Gia Tín phát hiện ra sự bất ổn,, động tác của cô đã nhanh

đến đáng sợ, xoạt xoạt không ngừng rút khăn giấy, cánh tay run rẩy mạnh
mẽ, miệng cũng không ngừng lẩm bẩm, toàn thân tựa như một cái máy mất
đi sự điều khiển, Thạch Gia Tín sợ hãi nhanh chóng ổn định thân thể của
cô: "Tiểu Hạ? Tiểu Hạ?"

Không biết là gọi đến lần thứ ba hay thứ tư, toàn thân cô đột nhiên

chấn động, cổ họng tràn ra một tiếng rên khản đặc, nhưng ánh mắt cũng
dần dần có ánh sáng, Thạch Gia Tín căng thẳng đến toát mồ hôi, hỏi cô:
"Tiểu Hạ, uống nước không?"

Quý Đường Đường lặc đầu, cô dường như cũng bị phản ứng của chính

mình vừa nãy làm cho sợ hãi, được một lúc mới nói: "Anh đừng nhắc đến
Nhạc Phong với tôi nữa, đừng nói về anh ấy với tôi, tôi không thể nghe."

Thạch Gia Tín đứng dậy rót nước cho cô, đưa nước cô lại không nhận,

mờ mịt nhìn Thạch Gia Tín, hỏi: "Tôi phải làm gì bây giờ?"

Ánh mắt mờ mịt lại tin tưởng ỷ lại này của cô khiến Thạch Gia Tín

như mọc gai ở lưng, anh ta ngập ngừng một chút, nhắm mắt nói: "Tôi cũng
không biết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.