CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 488

gánh nặng, anh biết mình phán đoán không sai, chỉ cần có thể vào nhà, anh
liền an toàn.

Cho dù người ta có cần hay không, Nhạc Phong vẫn bỏ năm trăm

đồng lên bàn trước, hỏi địa chỉ của chủ nhà, sau đó khởi động máy, từ khi
đổi số, danh bạ không còn mấy người, lúc này không thể dựa vào Khiết Du
được, Mao Ca không quen thuộc với Quảng Tây, vẫn phải tìm Đầu Trọc.

Điện thoại thông, không chờ Đầu Trọc tán dóc, Nhạc Phong vào thẳng

chủ đề: "Đầu Trọc anh nghe cho kỹ, tình hình bây giờ của tôi không hề ổn,
kiến đốt đít đến nơi rồi, chỉ trông vào anh cứu mạng thôi, là cứu mạng thật
đấy."

Đầu Trọc nghe vậy sợ hết hồn, ở đầu bên kia toát mồ hôi.

"Hiện giờ tôi đang ở Bá trấn, giờ anh có chạy tới cũng vô dụng, tôi

biết bên này anh quan hệ rộng, anh chỉ cần gọi điện, không cần biết là dùng
cách gì, nhờ vả bạn bè phái mấy người tin tưởng được đến đón tôi, chỉ có
vậy là nhanh nhất, đón được rồi tôi sẽ an toàn, nếu không còn cách nào thì
hãy báo cảnh sát."

Nói đến đây, tiếng chuông báo điện thoại gần hết pin liền vang lên,

Nhạc Phong nhanh chóng báo lại địa chỉ, khi di động tự động tắt đi, anh
thoáng thấy màn hình hiển thị có một tin nhắn chưa đọc.

Tính đi tính lại, liên hệ được cũng chỉ có mấy người, chắc là không

phải do Khiết Du hay Mao Ca gửi, để sau này nói đi.

Gọi điện xong, cơn đau khắp người liền quay trở lại, dây thần kinh ở

chân đau đớn như co giật, khiến cho toàn thân cũng như mất khống chế run
rẩy, Nhạc Phong siết lưng ghế cố gắng chịu đựng, ngẩng đầu thấy chủ nhà
đang nhìn mình, đành phải khách sáo cười cười.

Anh ta hỏi: "Sao anh không báo cảnh sát?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.