CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 503

mẹ cô ta, cô bỗng thấy thật hổ thẹn khi chịu ơn sinh thành của mẹ mình mà
không báo đáp được ngày nào.

Tính ra, từ nhỏ cô đã thân thiết với cha mình, chuyện gì cũng thích

mách lẻo với Tần Thủ Thành, "Ba ơi ba, mẹ đánh tay con", "Ba ơi ba, mẹ
không cho con mua kẹo", "Ba ơi, mẹ không cho con xem ti vi", lớn lên một
chút, đã biết tranh cãi với Thịnh Thanh Bình, có lúc còn giậm chân nói mấy
câu nhẫn tâm: "Sau này con chỉ nuôi ba thôi, con sẽ gửi mẹ vào viện dưỡng
lão!"

Tạm thời để cho cô nhớ lại, rõ ràng không có bất cứ tình huống nào

bảo vệ mẹ mình như Miêu Miêu hiện giờ. Vậy nên, vài chữ "Tiểu Hạ, mẹ
yêu con", đủ để nước mắt cô chực trào nơi khóe mắt trong cái đêm mưa gió
xoay vần này.

Miêu Miêu thực sự tức giận trước sự thờ ơ của cô: "Quý Đường

Đường, cô có chút đồng cảm được không? Thân thể mẹ tôi không khỏe, cô
lấy chăn cho bà ấy lót một chút không được sao, cô không có mẹ à? Người
ta mà đối xử với mẹ cô như vậy, cô sẽ thấy thế nào?"

Cảm xúc của Quý Đường Đường trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, cô

nhìn chòng chọc Miêu Miêu, lạnh lùng nói: "Tôi không có."

Miêu Miêu bị cô làm cho tức đến nghẹn lời, nhìn bóng lưng của cô

oán hận nói: "Chẳng trách lại mất dạy như vậy."

Còn chưa nói dứt lời, tầm mắt bỗng nhiên tối sầm, Quý Đường Đường

đã quay lại, cô xách lấy cánh tay Miêu Miêu kéo ra ngoài, Miêu Miêu bị cô
kéo đi ngã sấp ngã ngửa, tầm nhìn nghiêng ngả, sợ đến mức thét to, Diêu
Lan cũng cuống quít, vùng vẫy muốn ngăn cản, nhưng bà ta đang bị trói,
ngọ nguậy cũng vô ích, Quý Đường Đường kéo Miêu Miêu sang phòng bên
cạnh vứt xuống đất, nhìn không thấy có thứ gì vừa tay để đánh cô ta, đơn
giản tìm thấy cái gì thì ném lên người cô ta cái đó, sách, vở, chén, đĩa, dĩa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.