CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 99

Lúc nãy, khi cô ta đe dọa gã, từ góc độ kia, chỉ có một mình gã nhìn

thấy, đôi mắt của Quý Đường Đường trong một thoáng chốc, đột nhiên bao
phủ một tầng máu loãng, tốc độ cực nhanh, cả con ngươi và lòng trắng mắt
cũng không thể phân rõ ràng. Đũng quần Diêm Lão Thất đã ướt một mảng
nhỏ, gã là người khôn ngoan, từng trải chốn giang hồ lâu như vậy, gã biết
có những người không thể dây vào, có vài bí mật sẽ lấy mạng người ta, cho
nên gã quết định, dừng lại ở đây. ----------------- Và như tất cả những bộ
phim hay tiểu thuyết, cảnh sát vĩnh viễn đều có mặt lúc tan cuộc, kết quả là
Trịnh Nhân phải nhét một cái phong bì - không có chuyện gì lại báo cảnh
sát linh tinh, khiến cho nhân viên công vụ chạy đến mất công, đồng ý nhận
phong bì của anh là đã rất nể tình rồi. Nhạc Phong vẫn nỗ lực tìm hiểu
nguyên nhân Quý Đường Đường đột nhiên khác thường, dựa theo cách nói
của Trịnh Nhân, biến cố hẳn là xảy ra trong lúc anh ta đi mua vé, lúc nhìn
thấy Diêm Lão Thất diễn biến lại càng thêm kịch liệt, nhưng lúc Quý
Đường Đường quay về khách sạn cũng chẳng mở miệng gì, Nhạc Phong đi
theo cô một lúc,bị Đình Ngọc gọi xuống ăn cơm, hỏi Quý Đường Đường,
cô lắc đầu tỏ ý không đói, Đình Ngọc lo lắng, được một lúc bưng một bát
cháo lên cho cô, vừa mới đẩy cửa ra đã bị mùi thuốc lá làm cho sặc sụa,
nhìn kỹ, Quý Đường Đường đang hút thuốc lá, mí mắt rũ xuống, tư thế rất
thành thạo, trong cái gạt tàn trước mặt đã có mấy cái đầu lọc. Đình Ngọc
khiếp sợ, đồng thời cũng dấy lên sự phản cảm, bê bát cháo đi xuống. Buổi
tối đi ngủ, có người quen, Nhạc Phong không tiện nói hai người ở cùng một
phòng, bố trí hai phòng sát nhau, trong lòng chung quy vẫn lo lắng, Nhạc
Phong và Trịnh Nhân, Đình Ngọc ngồi chuyện trò trên đại sảnh tầng hai,
khoảng hơn 11 giờ, Quý Đường Đường ra ngoài một chuyến, hỏi Đình
Ngọc kim chỉ, nói là muốn vá đồ. Đình Ngọc tìm giúp cô, lúc đem tới
phòng, mùi thuốc lá còn chưa tan, Đình Ngọc rất không vui, nhịn không
được nói thẳng với cô: "Con gái con đứa hút thuốc gì chứ." Quý Đường
Đường không nhìn chị ta, cô trải cái ba lô trống rỗng của mình ra, đằng
trước có một vết rách, vốn là do lúc ở Đôn Hoàng, lộ linh hộ chủ bay ra
ngoài làm rách, sau này vẫn đi cùng Nhạc Phong, hành lý để trên xe nên
chưa khâu lại, cô xâu chỉ, bắt đầu khâu từ ven miệng vết rách, hờ hững

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.