CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 172

- Sao lại thế được? Bà mà gợi ý cho một bác học cỡ lớn như Shoreham được
ư? Bà có biết gì về các vấn đề khoa học đâu?

- Tất nhiên tôi không hiểu gì về khoa học, nhưng bao giờ tôi cũng cố giúp
cho những người khác giữ được đôi chút tỉnh táo. Họ càng thông minh, càng
hiểu biết nhiều bao nhiêu họ càng thiếu tỉnh táo, thiếu đầu óc thực tế bấy
nhiêu. Theo quan niệm của tôi, những người thực sự quan trọng là những
người luôn nghĩ đến những thứ rất đơn giản, thí dụ đến những con dấu đóng
lên con tem trên các phong bì thư chẳng hạn. Tôi cho rằng những con người
đơn giản ấy có ích cho nhân loại hơn là những bác học chuyên nghiên cứu,
khám phá ra những thứ hủy hoại con người. Những ý nghĩ tôi đem đến cho
Robbie chính là những ý nghĩ thuộc loại đó. Tất nhiên tôi nói giọng vui vẻ,
chỉ như nửa đùa nửa thật thôi.

- Bà chưa kể xem Shoreham đã nói với bà những gì?

- Vâng, Robbie đến gặp tôi kể về những phát minh lớn lao về các vũ khí sinh
học và vũ khí hơi độc. Anh ấy còn quả quyết với tôi rằng những kẻ ngu ngốc
phản đối bom nguyên tử sẽ vô cùng ngạc nhiên nếu họ biết rằng bom nguyên
tử chỉ là thứ đồ chơi trẻ con so với những vũ khí người ta mới phát minh ra
gần đây. Nghe Robbie nói xong, tôi bèn bảo, trước hết cần tạo một cách suy
nghĩ tỉnh táo và khôn ngoan đã. Anh ta trợn tròn mắt hỏi: “Bà hiểu tỉnh táo và
khôn ngoan nghĩa là sao?” Tôi bèn đáp: “Trước khi đi tìm cách chế tạo những
vũ khí sinh học, vũ khí vi khuẩn, hơi độc và trăm thứ khủng khiếp ấy, tại sao
không đi tìm xem làm thế nào để mọi người có được cảm giác thấy mình
sung sướng? Tôi nghĩ tìm thứ này chưa chắc đã khó hơn. Ông vừa kể với tôi
về ca mổ, loại đi một mẩu nhỏ nào trong não bệnh nhân trầm cảm, thế là họ
mất đi mọi nỗi u uất và trở nên hồ hởi vui tươi. Nếu có thể dùng phẫu thuật
để thay đổi tính nết con người thì sao không dùng cách đó để biến đổi con
người thành hiền lành, tốt bụng với nhau hơn? Các nhà khoa học đã chế ra
được thuốc ngủ, sao không tạo ra thứ thuốc làm cho con người mơ thấy
những giấc mơ đẹp? Thí dụ giấc mơ đó kéo dài hai mươi tư tiếng đồng hồ,
chỉ cần thỉnh thoảng đánh thức họ dậy để cho họ ăn uống thôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.