CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 191

hết. Làm thế là đi ngược lại các quy luật của Tự nhiên. Và cũng là chống lại
Chúa Trời!

Mấy tiếng cuối cùng, ông cố dằn từng tiếng. Rồi ông đưa mắt nhìn tất cả mọi
người, nói tiếp:

- Tôi hoàn toàn có quyền hủy thứ do tôi sáng tạo ra.

Ông Robinson nói:

- Tôi không tin là như thế. Không ai nỡ phá hủy thứ họ đã bỏ ra bao nhiêu
công sức sáng tạo ra.

- Ông hoàn toàn có quyền giữ ý kiến đó. Nhưng ông sẽ buộc phải chấp nhận
một việc có thật.

Ông Robinson thét lên:

- Không!

Bà Neumann cau mặt giận dữ nhìn ông Robinson:

- Ông nói “Không” nghĩa là thế nào?

Mắt bà long lên khiến ông Robinson thầm nghĩ: “Quả là một phụ nữ đẹp!”
Hẳn bà ấy suốt đời yêu giáo sư Shoreham, cho nên mới tận tụy với ông ta đến
thế.

Ông Robinson đáp:

- Thưa giáo sư Shoreham, ông là một con người lương thiện và tôi cam đoan
rằng ông chưa phá hủy công trình đó. Chỉ có điều ông đình lại để suy nghĩ có
nên đưa nó ra hay không. Ông đã giấu số tài liệu đó ở một nơi bảo đảm, rất
có thể không phải trong tòa nhà này. Tôi đoán ông cất chúng trong một hộp
bảo đảm gửi ở nhà băng nào đó và điều này chắc chắn bà Neumann biết rất
rõ, bởi bà ấy là người duy nhất ông tin cậy.

Giáo sư Shoreham hỏi, giọng đã dễ nghe hơn trước:

- Ông là ai vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.