CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 132

- Để cho anh ấy yên đi nào, Lauren can thiệp, nếu anh ấy muốn tới Seoul

thì vợ chồng mình phải động viên anh ấy chứ.

Arthur nắm lấy vai Paul.

- Nếu cậu tìm được hạnh phúc ở nói đó thì khoảng cách giữa chúng ta

không phải là chục ngìn cây số nữa đâu.

- Tớ không hề nghĩ cậu dốt đặc môn Địa lý, nhưng cậu đã kịp nghĩ là về

phía Tây thì chúng ta sẽ gần nhau hơn rồi. Đừng nói chuyện này với ai nhé,
nhưng trái đất này vốn tròn đấy!

Về đến căn hộ, Paul ngồi vào trước máy tính không chút cảm hứng.

Khoảng một giờ sáng, anh viết một bức mail.

Kyong à,

Hẳn là anh nên tới gặp em mà không hỏi ý kiến em từ lâu rồi mới phải.

Anh nghĩ đến em mỗi khi thức dậy, suốt cả ngày, lúc đêm muộn, chẳng có
giây phút nào những ý nghĩ về em không xuất hiện. Chỉ cần anh nhắm mắt
lại là thấy em hiện ra. Em ở đó, nghiêng nghiêng bên bàn làm việc của anh,
em đọc những gì anh viết rồi thầm dịch mà không nói điều gì. Em biết anh
đang quan sát em nhưng lại không để lộ ra là em biết. Một nhà văn và một
dịch giả quấn quit nhau trong thinh lặng, ta sẽ ngỡ đang xem một cảnh
trích từ phim của anh em nhà Marx.

Chỉ cần những cơn đau tim ấy lây lan, em sẽ yêu anh giống như anh

đang yêu em vậy.

Khi cảm xúc trong chúng ta không giống với bất cứ thứ gì, ta hy vọng khi

lớn dần lên chúng sẽ có được hình hài. Cảm xúc của anh đã lớn rồi, nhưng
chúng vẫn mãi chưa thành hình. Ta có thể làm mọi thứ với những con chữ,
kể cả việc viết nên những câu chuyện đẹp đẽ, tại sao trong đời thực lại phức
tạp đến thế?

Anh sẽ đến, không phải vì Hội chợ sách ấy đâu, mà đi về phía em, và nếu

em muốn thế, chúng ta sẽ cùng nhau tiến vài bước, em sẽ dạy anh làm quen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.