CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 133

với thành phố nơi em sống, với bạn bè em, hoặc giả anh sẽ chỉ bắt đầu viết
và lần này, em sẽ quan sát anh.

Hẹn sớm gặp lại em, ngay cả khi chúng ta hy vọng điều gì khác thì thời

gian dường như đã già cỗi và đang từng bước chậm rãi.

Paul

Viết xong bức thư, anh nghĩ Kyong lúc này đã thức dậy. Cô sẽ đọc được

những dòng anh vừa gửi vào thời điểm nào trong ngày nhỉ? Câu hỏi này
khiến anh thao thức mãi trong đêm.

***

Arthur đặt laptop lên đầu gối. Anh mở trang web kết bạn, gõ tên đăng

nhập và mật khẩu rồi truy cập vào phiếu đăng ký đã tạo với mục đích duy
nhất là xóa nó đi. Một biểu tượng phong bì nhỏ đang nhấp nháy bên dưới
bức ảnh chụp cô bạn thân nhất của anh. Arthur quay sang Lauren, cô đã ngủ
thiếp đi. Anh ngập ngừng hai giây, có lẽ là chưa đến thế, rồi nhấp chuột vào
biểu tượng phong bì.

Paul thân mến

Chúng ta đã nhắc đến điện thoại nhưng lại không nhắc đến thư điện tử,

vậy nên thư điện tử thì không tính nhé.

Tuy nhiên, anh sẽ thấy địa chỉ hòm thư của tôi ở cuối lời nhắn này bởi vì

chúng ta có thể liên lạc theo cách khác ở ngoài trang web này, đó sẽ là một
cách dễ chịu để khỏi phải nhớ đến những phút mất thể diện.

Tôi rất muốn cảm ơn anh vì bữa trưa không hề có trong dự kiến đó,

muốn khuyên anh nhất là đừng có bận tâm về cái câu “Ra thế đấy” của tôi.
Tôi nhớ đến câu chuyện anh kể và anh làm tôi nóng lòng muốn biết phần
tiếp theo, vậy nên hãy quên những trang trắng đi nhé, hay đúng hơn là hãy
bôi đen chúng thật nhanh.

Tôi thích ý tưởng tham quan nhà hát Opéra đó, nhất là vào giờ những

người khác không được vào. Những gì bị cấm đoán thường hấp dẫn mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.