CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 142

- Tôi hiểu,Paul nói, nhưng đây là cô trợ lý của tôi.

- Cô gái ấy làm trợ lý của cậu từ trước khi cậu bước vào văn phòng tôi

chứ?

- Dĩ nhiên, tôi đâu có tuyển cô ấy vào làm trong quãng thời gian bước từ

cánh cửa kia đến cái ghế bành này.

- Cậu vừa nói “một cô bạn”!

- Một cô bạn kiêm trợ lý, hai danh phận đó đâu có xung khắc nhau.

Viên giám đốc ngước mắt nhìn trần nhà ngẫm nghĩ.

- Không được, tôi rất tiếc, cậu đừng cố nài làm gì.

- Vậy đừng trách tôi đã miêu tả nhà hát Opéra của ông thiếu chính xác,

tôi không thể bao quát mọi thứ được.

- Cậu chỉ việc dành nhiều thời gian hơn cho việc tìm tòi nghiên cứu thôi

mà. Giờ thì mời cậu đi cho, tôi đang bận nhiều việc.

Paul rời khỏi phòng giám đốc, trong lòng đã quyết không dừng lại ở đó.

Lời nói đọi máu và trong đời mình anh từng bất chấp những lệnh cấm còn
phức tạp hơn nhiều. Anh tới quầy mua hai tấm vé xem suất diễn tối rồi rời
khỏi đó để thực hiện kế hoạch của mình.

Ngay khi tới sân trước nhà hát, anh bấm số của Mia rồi lại đổi ý, chọn

cách gửi cho cô một tin nhắn:

Chuyến tham quan nhà hát của chúng ta sẽ diễn ra tối nay. Cô hãy mặc

một chiếc áo pull, một áo khoác đi mưa và nhất là đừng đi giày cao gót,
mặc dù cho tới giờ tôi cũng chưa thấy cô đi kiểu giày đó bao giờ. Đến nơi
cô sẽ hiểu, tôi sẽ không nói thêm nữa để cho bất ngờ.

20 giờ 30 ở bậc thềm thứ năm nhé.

Paul

TB: Các tin nhắn SMS cũng không tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.