- Nhưng lần này cô ấy ở nước mình, đó là chuyện hoàn toàn khác.
- Cô là phụ nữ, hẳn cô thạo hơn tôi trong việc đọc ra ẩn ý bên dưới lời lẽ
trong thư. Vậy cô ấy yêu tôi hay là không yêu tôi?
- Tôi dám chắc là cô ấy yêu anh.
- Tại sao cô ấy không viết ra, chuyện đó khó thú nhận đến vậy sao?
- Khi tính cách người ta vốn kín đáo thì đúng là như vậy đấy.
- Khi yêu một người đàn ông thì cô không thổ lộ tình cảm của mình cho
anh ta biết hay sao?
- Không nhất thiết.
- Điều gì ngăn cản cô nào?
- Nỗi sợ, Mia đáp.
- Sợ gì kia?
- Sợ mình làm đối phương sợ.
- Sao mà toàn bộ chuyện này phức tạp đến thế! Vậy thì cần phải làm gì
đây, nói hay không nói khi ta yêu ai đó?
- Cần phải chờ đợi một chút.
- Chờ đợi gì kia, chờ cho đến lúc quá muộn sao?
- Chờ cho nó đừng quá sớm.
- Và làm cách nào để biết đã đến thời điểm tiết lộ sự thật?
- Khi ta cảm thấy yên lòng, tôi cho là thế.
- Cô đã cảm thấy yên lòng rồi sao?
- Đúng vậy, tôi từng có cảm giác đó.
- Và cô đã thổ lộ với anh ta là cô yêu anh ta.
- Tôi cũng từng làm thế.