CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 172

- Nhưng lần này cô ấy ở nước mình, đó là chuyện hoàn toàn khác.

- Cô là phụ nữ, hẳn cô thạo hơn tôi trong việc đọc ra ẩn ý bên dưới lời lẽ

trong thư. Vậy cô ấy yêu tôi hay là không yêu tôi?

- Tôi dám chắc là cô ấy yêu anh.

- Tại sao cô ấy không viết ra, chuyện đó khó thú nhận đến vậy sao?

- Khi tính cách người ta vốn kín đáo thì đúng là như vậy đấy.

- Khi yêu một người đàn ông thì cô không thổ lộ tình cảm của mình cho

anh ta biết hay sao?

- Không nhất thiết.

- Điều gì ngăn cản cô nào?

- Nỗi sợ, Mia đáp.

- Sợ gì kia?

- Sợ mình làm đối phương sợ.

- Sao mà toàn bộ chuyện này phức tạp đến thế! Vậy thì cần phải làm gì

đây, nói hay không nói khi ta yêu ai đó?

- Cần phải chờ đợi một chút.

- Chờ đợi gì kia, chờ cho đến lúc quá muộn sao?

- Chờ cho nó đừng quá sớm.

- Và làm cách nào để biết đã đến thời điểm tiết lộ sự thật?

- Khi ta cảm thấy yên lòng, tôi cho là thế.

- Cô đã cảm thấy yên lòng rồi sao?

- Đúng vậy, tôi từng có cảm giác đó.

- Và cô đã thổ lộ với anh ta là cô yêu anh ta.

- Tôi cũng từng làm thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.