CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 178

Mặt Mia đỏ lựng, cô đeo kính râm vào rồi quay sang Paul.

- Tôi xin lỗi, anh lên tiếng, thi thoảng tôi lại gặp phải tình huống này.

- Tôi hiểu mà, Mia đáp, tim cô đang đập thình thịch. Anh nổi tiếng

không chỉ ở Seoul thôi đâu.

- Có lẽ trong khu này mọi người đã hơi quen mặt tôi, nhưng không quá

mức đó đâu. Tin tôi đi, tôi có thể loanh quanh trong một hiệu Fnac mà
không một người bán sách nào nhận ra tôi, vả lại như vậy càng hay. Đó là
một độc giả nữ, lẽ ra tôi không nên phản ứng như vậy mới phải, tôi vốn
nhút nhát mà, tôi đã nói với cô rồi phải không?

- Cái tôi của anh vừa cứu mạng tôi đấy! Không có gì nghiêm trọng đâu.

Lần sau anh hãy tặng cô ấy một cuồn tiểu thuyết đã đề tặng sẵn, chắc chắn
cô ấy sẽ thích.

- Một ý thật hay.

- Mà nữ danh ca của anh thế nào rồi?

- Nhà phê bình đã theo về tận khu nhà nơi cô ấy sống. Anh chàng đã bắt

chuyện với cô ấy mà không hề tiết lộ những ngờ vực của mình. Anh ta tự
giới thiệu mình là nhà văn, bịa chuyện là cô ấy giống với nhân vật trong
tiểu thuyết của mình. Tôi nghĩ anh chàng bắt đầu cảm thấy rối bời với
những cảm xúc mới nảy sinh trong lòng mình.

- Thế còn cô ấy?

- Tôi cũng chưa biết, còn quá sớm để nói về chuyện đó. Cô ấy không thú

nhận là lâu nay đã để ý tới sự hiện diện của anh ta, cô ấy sợ, và cùng lúc cô
ấy cảm thấy cô đơn.

- Cô ấy sẽ quyết định như thế nào?

- Quyết định chạy trốn, tôi nghĩ vậy, để giữ kín bí mật của riêng mình.

Cô ấy không thể nói thật với anh ta và dối trá về thân phận thật của mình
được. Tôi tính sẽ nhờ quản lý cũ của cô ấy can thiệp. Cô nghĩ sao?

- Tôi không rõ, trước tiên tôi phải đọc đã, rồi mới góp ý cho anh được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.