CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 194

- Nhìn cậu đã chuẩn bị cho chúng ta món gì này, Daisy nói tiếp trong lúc

gỡ mấy tờ giấy nhôm ra. Bánh hành Provence, bánh tác củ cải kèm hạt
thông, và món nhồi. Nếu ăn xong chỗ này mà ta còn đói thì chỉ còn mỗi
việc thay đầu bếp thôi!

- Thơm ngon quá, Paul quay sang Mia khen ngợi.

Daisy bắt đầu khịt mũi, một lần, hai lần, đến lần thứ ba thì cô tiến về phía

bàn ăn, nhận ra cây nến thơm, cô nhăn mặt rồi thổi tắt nó, sau đó đem cây
nến quẳng không nương tay vào thùng rác, không khỏi mỉm cười khi nhìn
thấy những thứ đang nằm trong đó.

- Vậy đấy, thế là xong, Paul lên tiếng vẻ hơi ngạc nhiên.

Bằng một cử chỉ đồng lõa, Mia ra hiệu cho anh rằng đôi khi cô bạn

chung vốn với mình có cách cư xử khá kỳ lạ. Hành động đó không thoát
khỏi mắt Daisy.

- Chúng ta ngồi vào bàn thôi! cô ra lệnh bằng giọng mỉa mai lạnh như

tiền.

***

Paul muốn biết hai cô gái trở thành bạn của nhau như thế nào. Mia bắt

đầu kể về chuyến đi đầu tiên của Daisy tới Anh. Daisy cắt ngang lời cô để
kể về chuyến đi đầu tiên của Mia tới Provence, nỗi sợ của cô bạn đối với lũ
ve sầu. Cô miêu tả những cuộc chạy trốn ban đêm của hai cô nhóc ngày ấy,
nghìn lẻ một tội lỗi đáng trừng phạt của họ. Paul lơ đãng nghe cô, không
ngừng nghĩ đến thời niên thiếu của mình với Arthur, tới ngôi trường nội trú
nơi hai người quen nhau, tới ngôi nhà ở Carmel.

Tới lúc uống cà phê, đến lượt Paul phải trả lời vô số câu hỏi của Daisy.

Tại sao anh chuyển tới Paris sống, điều gì đã thôi thúc anh viết văn, anh
thường nghĩ đến những bậc thầy văn chương nào, anh lấy nguồn cảm hứng
từ đâu, cách anh làm việc. Paul thuận theo cuộc chơi và sẵn lòng trả lời cô.
Bữa trưa trôi qua trong bầu không khí rộn ràng, chỉ có Mia im lặng quan sát
hai người còn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.