CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 247

câu ngắn mà mỗi lần kết thúc câu lại dừng lại một chút. Người phiên dịch,
vì không thể dịch những câu dễ hiểu kia, đã trở thành tác giả một tối, thay
Paul trả lời xuất sắc các câu hỏi.

Cơn ác mộng kéo dài sáu mươi phút, nhưng người ta chẳng nhận ra điều

gì bất thường hết.

Rời khỏi sân khấu, Paul tìm Mia. Trợ lý đạo diễn dẫn anh về tận khoang

riêng.

- Anh tuyệt lắm, cô phán chắc nịch.

- Không còn nghi ngờ gì nữa, cảm ơn cô vì đã giữ lời hứa.

- Lời hứa nào?

- Không xem chương trình.

- Tuyệt, lời nhận xét ngắn gọn về bệnh cúm, và tiếc cho Marukami, tôi

biết anh sẽ vui nếu gặp được ông ấy.

- Khi ấy tôi có nói đúng với suy nghĩ của mình đâu.

- Ta về chứ? Ngày hôm nay không chỉ khiến anh kiệt sức, cô nói trong

lúc rời khỏi khoang riêng, ngày mai tôi xin trả lại tạp dề thôi.

Paul chạy vội theo sau cô rồi cầm tay cô giữ lại.

- Tôi đã không nghĩ chút nào đến việc đó.

- Nhưng dù sao anh cũng đã nói ra.

- Ừ thì tôi đã nói một điều ngu ngốc, và hãy tin tôi, đó chỉ là một trong số

những điều ngu ngốc mà tôi đã nói ra trong buổi tối nay thôi.

- Hẳn là anh đã thể hiện xuất sắc.

- Tôi sống sót được chính là nhờ cô. Cảm ơn cô, từ tận đáy lòng, và đó

không phải là lời nói chót lưỡi đầu môi đâu.

- Không có gì.

Mia giằng tay ra rồi cả quyết bước ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.