CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 249

- Dời sang ngày mai, tôi bịa ra là mình đang ủ bệnh gì đó. Tôi sẽ không

để Murakami độc quyền mắc cúm, vấn đề địa vị xã hội ấy mà.

Mia nhìn tờ báo gấp gọn trên mặt bàn bày đồ ăn sáng và nhanh tay lấy

nó.

- Trang nhất có đăng ảnh anh này!

- Đúng vậy, nhưng trông không được ngon lành cho lắm, tôi thấy mình

xấu mù và có vẻ như đã tăng thêm ba ki lô nữa.

- Không, anh trông tuyệt mà. Anh đã gọi trợ lý báo chí riêng để cô ta

dịch cho anh bài báo này chưa? Một bức ảnh trên trang nhất báo, điều này
hết sức quan trọng đấy.

- Tôi thừa nhận rằng khi bài báo được viết bằng tiếng Hàn, khó có thể

biết được họ nói tốt hay nói xấu, nhưng theo ý tôi, tay phóng viên rặn ra bài
báo ấy hẳn đã dùng nó để khen ngợi cuốn tiểu thuyết mới nhất của
Murakami.

- Anh sẽ không mắc chứng ám ảnh liên quan đến Murakami thay vì bệnh

cúm đấy chứ? Anh vừa nhắc đến tên ông ấy hai lần liền trong vỏn vẹn vài
phút.

- Không hề luôn, nhưng cùng lúc, sau chuyện đã diễn ra tối qua, tôi hoàn

toàn có quyền làm vậy.

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

- Tôi đã sống qua khoảnh khắc lố bịch nhất đời mình. Tôi thường bị

phỏng vấn bởi những phóng viên chưa từng mở cuốn sách tôi viết ra xem,
nhưng bởi một ai đó đã từng đọc sách do nhà văn khác viết, thì lần này,
đúng là một lần đầu tiên vĩ đại.

- Anh đang nói về chuyện gì vậy?

- Về thất bại hôm qua! Gã đần đó không ngừng đặt ra cho tôi những câu

hỏi vốn dành cho… Tôi không nói tên ông ấy nữa đâu, cô sẽ tiếp tục lên án
tôi là có định kiến cho mà xem, nhưng cô hiểu tôi đang nói đến ai rồi đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.