CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 42

đang tắc nghẽn và rồi bọn tớ kết thúc buổi tối trong một quán bia. Buồn
cười thật đấy, khi nghe chính mình kể lại với câu chuyện này, tớ thấy lịch
trình đó thật thảm hại.

- Tớ sẽ không phản đối cậu đau.

- Thế còn cậu, cậu khỏe không? Văn phòng làm ăn phát đạt chứ?

- Chúng ta đang nói về cậu kia mà.

- Tớ viết văn, thực ra đó là công việc duy nhất của tớ. Tớ tham gia vài

triển lãm sách. Thỉnh thoảng tớ đến hiệu sách ký tặng. Năm ngoái tớ đã
sang Đức và Ý, sách tớ viết cũng tiêu thụ được chút ít ở bên đó. Mỗi tuần
hai lần tớ đến phòng tập, tớ khiếp cái vụ đó lắm nhưng với những gì tớ ăn
uống hiện giờ thì làm sao tránh được, nếu không tới phòng tập thì tớ viết,
nhưng tớ đang nói đi nói lại mãi rồi, có phải không nhỉ?

- Tớ thấy chuyện đó vui mà, Arthur nói giọng mỉa mai.

- Đừng có nghĩ thế, ban đêm tớ hạnh phúc. Lúc đó tớ gặp lại những nhân

vật của mình, lúc đó thì đúng là cuộc sống trở nên tươi vui.

- Cậu có ai không?

- Vừa có vừa không. Cô ấy không xuất hiện thường xuyên, nói cho đúng

ra thì không bao giờ xuất hiện, nhưng tớ không ngừng nghĩ đến cô ấy, cậu
cũng biết cảm giác đó rồi mà, phải không?

- Ai thế?

- Người dịch tiểu thuyết của tớ sang tiếng Hàn, chuyện đố khiến cậu kinh

ngạc phải không? Paul kêu lên, vờ tỏ ra hân hoan. Thế mà đúng đấy, có vẻ
như tớ chiếm được cảm tình của độc giả Hàn. Tớ chưa bao giờ đặt chân tới
đó, cậu biết tớ hãi máy bay thế nào rồi đấy, tớ vẫn chưa hổi lại kể từ chuyến
bay đưa tớ tới đây.

- Chuyến bay đó cách đây đã bảy năm rồi còn gì.

- Vừa mới hôm qua chứ, mười một tiếng đồng hồ cuồng loạn. Một khổ

hình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.