CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 82

- Ông định ám chỉ gì vậy?

- Cô thừa hiểu ý tôi mà, và đừng có to tiếng như thế, cô sẽ đuổi hết khách

của tôi mất thôi.

- Có ai ngoài chúng ta đâu! Mia hết lên.

Người họa sĩ nhìn quanh một lượt. Người qua lại thưa thớt. Ông ra hiệu

cho Mia lại gần.

- Gã đó không xứng đáng với cô! Ông hạ giọng thì thầm.

- Ông thì biết gì về chuyện đó, biết đâu tôi mới là kẻ không ai ưa nổi.

- Tại sao phụ nữ lại chết đứ đừ những gã khiến họ đau khổ và đối xử thờ

ơ với những người sẵng sàng vì họ mà hái trăng hái sao trên trời nhỉ?

- Ra thế, tôi hiểu rồi...bởi lẽ ông thuộc tuýp người mơ mộng như anh bạn

Pierrot

(1)

.

(1)

Nhân vật trong một bài hát nhân gian nổi tiếng của Pháp có tên

"Dưới ánh trăng" (Au clair de la lune).

- Không, nhưng vì vợ tôi cũng giống hệt như cô khi tôi gặp bà ấy. Si mê

đắm đuối một gã đẹp trai thì ít vô duyên thì nhiều khiến con tim bà ấy
không ngừng thổn thức. Bởi bà ấy cần đến hai năm trời mới hiểu ra điều đó
và cho đến giờ hai năm uổng phí đó vẫn khiến tôi tức điên, bởi lẽ ra chúng
tôi đã có thể ở bên nhau trong quãng thời gian đó.

- Thế nhưng hai năm thì đâu có gì nghiêm trọng đến thế. Bởi lẽ câu

chuyện đó đã kết thúc rồi mà.

- Cô cứ hỏi bà ấy thì biết, cô chỉ việc xuôi xuống phố Lepic, bà ấy đang

ở nghĩa trang Montmartre, ngay dưới chân đồi kia thôi.

- Ông nói gì thế?

- Một ngày đẹp trời, như ngày hôm nay, cho tới lúc một chiếc xe tải cắt

ngang đường chúng tôi đi, chúng tôi thì đang ngồi trên mô tô.

- Tôi xin lỗi, Mia thầm thì, mặt cuối gầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.