CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 95

- Tôi viết cho cô như thế khi nào? Paul trọn tròn mắt kinh ngạc.

- Anh có đang dùng thuốc không?

- Không, sao cô hỏi vậy, thế còn cô?

- Tôi hiểu rồi, Mia thở dài, đây là một màn kịch khiến tôi bật cười và cố

gắng giúp tôi thư giãn, nhưng anh không cần mất công làm vậy đâu, bởi vì
vụ này khó nuốt lắm và nó khiến tôi phát hãi thì đúng hơn. Giờ thì tôi hiểu
rồi, mọi việc sẽ ổn thôi, nhưng xin anh vui lòng dừng lại.

- Tôi đâu có cố gắng làm cho cô cười... Và tôi đã làm cô sợ ở điểm nào

vậy?

- Được thôi, gã này hâm dở không để đâu cho hết. Mình sẽ không làm

trái ý hắn, tệ nhất là mình gọi một món khai vị rồi mười lăm phút nữa mình
sẽ chuồn.
Anh nói đúng đấy, chúng ta đừng chờ họ nữa, họ chỉ việc tới đây
thôi mà.

- Tuyệt! Chúng ta gọi món nhé, rồi sau đó cô sẽ nói tôi nghe về kế hoạch

của cô.

- Kế hoạch nào?

- Nhà hàng của cô chứ còn gì nữa!

- Tôi đã nói với anh rồi, ẩm thực miền Nam, chính xác hơn là ẩm thực

vùng Nice.

- Ra thế, Nice, tôi yêu thành phố đó lắm, tháng Sáu năm ngoái tôi từng

được mời tới đó nhân dịp Hội sách, trời nóng như thiêu nhưng người dân thì
hết sức thân thiện. Rốt cuộc, vài người đã mang sách đến xin tôi chữ ký,
thành thực mà nói thì không nhiều.

- Anh đã viết bao nhiêu cuốn tiểu thuyết rồi?

- Sáu cuốn nếu tính cả cuốn đầu tay, dĩ nhiên rồi?

- Tại sao anh lại định không tính cuốn đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.