CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 98

- Tốt rồi, Mia nói bằng giọng cả quyết, hai bàn tay đặt xuống cả mặt bàn,

tôi nghĩ chúng ta đã nói với nhau nhiều điều cốt yếu và vì tôi không đói...tôi
đang đói ngấu rồi đây.
..anh có thể nếm món cá tráp đó sau khi tôi ra về.

- Xin cô lượng thứ, Paul bối rối đáp. Tôi vụng về quá, xin lỗi cô lần nữa.

Đã lâu lắm rồi tôi không còn làm kiểu công việc này nữa, buộc phải chấp
nhận là tôi đã quên biến cung cách rồi. Tôi đã bảo cậu ấy là tôi không làm
được đâu, lẽ ra tôi nên từ chối mới phải, còn cậu ấy, lẽ ra không bao giờ nên
để tôi xoay xở một mình thế này, cậu ấy thật không lịch sự chút nào, cả hai
bọn họ thì đúng hơn.

- Anh sống cùng những hồn ma hay những người anh đang nhắc tới này

thật sự tồn tại?

- Một con khùng! Mình đang ăn tối cùng một cô ả người Anh nói nhăng

cuội, chuyện kiểu này chỉ xảy ra với mình thôi.

- Anh vẫn đang lẩm bẩm kìa...

- Tôi đang nghĩ đến người cộng sự cũ, Arthur, cùng vợ cậu ấy là Lauren.

Đúng là cô định giao cho cậu ầy thiết kế nhà hàng mới hả?

- Tôi không nghĩ vậy, cô thận trọng đáp.

- Tôi có thể hiểu được chuyện đó... Ý tôi là trước cuộc hẹn thảm họa này

kia.

- Cũng không luôn.

- Như vậy thì cô làm gì ở đây?

- Cho đến ban nãy, tôi vẫn còn chút nghi ngờ, nhưng giờ thì tôi chắc chắn

rồi, anh đúng là điên. Daisy đã cảnh báo tôi rồi, lẽ ra tôi phải nghe lời cô ấy.

- Hay đấy! Tôi không rõ làm cách nào Daisy của cô lại có thể nghĩ là tôi

điên, vì tôi chẳng quen biết Daisy, à mà có đấy, có một Daisy, nhưng đó là
chiếc xe cứu thương

(1)

. Quên chuyện tôi vừa nói đi, chuyện đó kể ra thì dài

lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.