CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 111

Biergarten mà họ thường tới uống. Anh ước gì những người đàn ông kia đã
thấy cô khi cô mặc cái váy đen, xõa mái tóc dài, hồi mà họ mới quen nhau.

Krystal lấy một tay che mắt khỏi nắng. Cô lấy tay kia kéo cái áo khỏi

dính vào người. “Lại sa mạc”, cô nói. Cô nhấc Hans ra khỏi xe và bế thằng
bé về phía tòa nhà nhưng thằng bé vùng được ra và chạy về phía cái ghế dài.
Nó đứng lại trước mặt những người đàn ông, chỉ mặc mỗi cái bỉm trên
người.

“Lại đây con” Krystal nói. Khi thằng bé không làm theo, cô bắt đầu

bước về phía nó, rồi cô nhìn mấy người đàn ông và dừng lại.

Mark bước tới. “Đi nào Hans”, anh nói và nhấc thằng bé lên, đồng thời

cảm thấy sự dịu dàng bất thần của mình tan biến khi thằng bé bắt đầu giãy
dụa.

Người đàn bà dẫn Krystal và Hans vào trong tòa nhà, rồi trở ra và đứng

cạnh đống củi vụn cạnh cửa ra vào. “Hans”, chị ta nói. “tên nghe lạ nhỉ”.

“Đấy là tên bố vợ tôi”, Mark nói, và đúng là như thế. Bố vợ anh đã chết

ngay trước khi thằng bé ra đời; nếu không Mark không đời nào đồng ý cái
tên đó. Ngay cả người Đức cũng không còn đặt tên con là Hans nữa.

Một người đàn ông gẩy mẩu thuốc lá về phía ô tô của Mark. Nó rơi

ngay gần xe và cứ nằm đó, vẫn còn đang cháy. Mark coi đấy là một lời phán
xét về cái xe. Cái xe còn tốt, một chiếc Bonneville đời 1958 mà anh đã mua
cách đây hai tuần, sau khi chiếc Ford bắt đầu bốc khói động cơ. Cái xe cũ
nhưng người chủ cũ đã lau chùi nó rất nhiều nên bây giờ trông nó sáng
loáng khắp nơi. Chiếc xe trông ngớ ngẩn bên cạnh những chiếc xe bán tải
móp méo đã tróc sơn và có cả giá để súng săn. Mark ước gì anh đã đổ xăng
ở Blythe.

Krystal bước ra khỏi tòa nhà, bế theo Hans. Cô đã chải đầu và trông

tươm tất hơn.

Mark mỉm cười với vợ. “Xong rồi chứ?”

Krystal gật đầu. “Cảm ơn chị”, cô nói với người phụ nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.