CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 113

trong lúc chị ta làm gì đó dưới nắp máy. Cuối cùng, chị ta kết luận rằng vấn
đề nằm ở đi-na-mô

24

. Chị ta không thể sửa được đi-na-mô và cũng không có

phụ tùng thay thế. Mark sẽ phải mua một cái ở Indio hay Blythe mà cũng có
thể là ở tận Palm Springs. Tìm đi-na-mô cho đúng loại xe đã cũ đến 10 năm
thế này không dễ. Nhưng chị ta nói chị ta có thể gọi điện hỏi hộ.

Mark ngồi chờ trong xe. Anh cố gắng làm ra vẻ như mọi chuyện đều ổn

nhưng khi Krystal nhìn anh, cô tắc lưỡi thông cảm và bóp cánh tay anh.
Hans đang ngủ trong lòng Krystal. “Mọi việc sẽ ổn thôi”, Krystal nói.

Mark gật đầu.

Người đàn bà quay lại xe và Mark bước ra ngoài để gặp chị ta.

“Anh may đấy”, chị ta nói và đưa cho anh một mẩu giấy trên đó có một

dòng địa chỉ. “Ở Indio không có nhưng mà người này ở Blythe có thể giúp
anh. Anh phải trả hai đôla cho cú điện thoại”.

Mark mở ví lấy tiền trả cho người đàn bà. Anh còn sáu mươi lăm đô –

đấy là toàn bộ số tiền còn lại từ khoản tiền giải ngũ. “Một cái đi-na-mô bao
nhiêu tiền?”, anh hỏi.

Chị ta đóng nắp máy xe lại. “Năm mươi sáu đô, tôi nghĩ thế”.

“Lạy Chúa!” Mark nói.

“Họ có cái cho anh thay là còn may chán rồi”.

“Tôi nghĩ thế’, Mark nói. “Nhưng mà có vẻ quá đắt. Chị có thể nối điện

cho xe tôi được không?”

“Nếu anh có cáp. Dây của tôi cho mượn mất rồi”.

“Tôi không có”, Mark nói. Anh nheo mắt nhìn mặt trời. Mặc dù anh

không nhìn thẳng vào những người đàn ông ngồi trên ghế, anh biết họ vẫn
đang theo dõi anh và anh biết chắc họ đã nghe được toàn bộ câu chuyện.
Anh cũng chắc chắn họ có dây cáp trong xe. Những người lái xe tải luôn
mang theo mấy thứ đồ đó. Nhưng nếu họ đã không muốn giúp thì anh cũng
sẽ không hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.