CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 159

“Thế thì quên con Magnum đi”.

“Anh không làm được đâu”.

“Được chứ sao không”.

“Họ phát hiện ra anh ngay. Anh đã kêu ca chuyện này cả tuần. Cậu nghĩ

là bọn họ sẽ truy ai nếu mà họ thấy con chó đấy toác sọ?”

Rourke hít hà. “Em hiểu rồi”, cậu ta nói. “Rồi, anh không làm được. Để

em”.

“Không, Tom, quên chuyện này đi”.

“Anh và chị Mary đi đâu đó vào buổi tối đi. Đi ăn tối ở chỗ Chez

Nicole hay là bên quán Pauly, chỗ nào nhỏ thôi để người ta còn nhớ mặt
anh. Đến lúc anh về nhà thì đã xong vụ và anh vẫn sạch sẽ”.

Gold uống nốt chai bia.

“Phải giải quyết chuyên này đi Brian. Nếu mình không làm thì chả ai

làm cả”.

“Có thể là anh làm được. Có thể. Để cậu làm, anh thấy nó cứ thế nào

ấy”.

“Thế còn chuyện cái con chó đó cứ chạy rông sau khi nó cắn Anna thì

sao? Anh có thấy nó cứ thế nào không hả?” Khi Gold không trả lời, Rourke
lắc lắc đầu gối anh. “Anh cắn tai nó thật à?”

“Thì làm gì có cách nào khác?”

“Anh có cắn đứt tai nó không?”

“Không”.

“Nhưng mà cắn chảy máu chứ? Anh đã nếm máu rồi hả?”

“Ừ, thì có một tí trong mồm. Anh chả có cách nào khác”.

“Ngon, đúng không? Nào, Brian, đừng có giả vờ, rõ ràng là máu ngon,

đúng không?”

“Thì anh cũng thấy hơi thỏa mãn kiểu gì đó”, Gold nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.