CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 173

những câu liên quan đến bản thân anh ấy. Này, cái cô diễn viên mà anh thích
tên là gì nhỉ? Này, anh thích ăn cá gì ấy nhỉ?
Lúc nào cũng bình tĩnh. Kính
thì phải lau cho sáng bóng lên. Sáng bóng để người ta không nhìn thấy mắt
anh ấy. Mà giường thì cứ phải nằm bên phải. Khăn trải giường thì phải màu
trắng. Màu khác là bị ác mộng ngay, còn khăn có hoa văn thì quên đi. Có
hoa văn thì coi như là giết anh ấy. Cứ dọn dẹp sửa sang quanh nhà thì luôn
phải đội một cái mũ mới được. Một ngày thì gọi tên mình đến cả trăm lần.
Lúc nào cũng thế. Chả vì lí do gì.

Anh ấy thích cái tên Lady

34

. Cưới cô cũng vì cái tên. Bắt cô phải ở trong

cái tên ấy. Nhốt kín trong đó.

“Lady?”

Xin lỗi ông. Lady đã đi rồi.

Cô biết mình đang ở đâu. Cô đang trở về nhà. Bố cô không có nhà

nhưng có mẹ và con bé Jo. Lady nghe tiếng họ. Cô vào bếp vặn nước từ vòi
vào một cái cốc, để nước chảy tràn ra ngoài cốc, tràn qua cả các ngón tay cô
cho đến lúc nước trở nên trong và mát rượi. Cô cầm cốc lên, uống cạn rồi bỏ
cốc xuống; rồi đi chầm chậm như một con mèo ngang qua bếp, qua hành
lang xuống cái khung cửa sáng sủa mở ra hàng hiên chỗ mẹ và em cô đang
ngồi. Mẹ cô ngồi thẳng người lên và rồi lại ngồi xuống khi Lady đi tới lan
can, chống khuỷu tay lên lan can nhìn ra ngoài đường và những cánh đồng
phía xa.

“Chúa ơi, nóng quá”.

“Nóng thế không biết”.

Jo nằm ườn trong ghế bành, lăn lăn một chai Coca Cola trên trán.

“Nóng chết mất”.

“Lại đến muộn hả Lady?”

“Anh ấy sẽ đến thôi mà”.

“Chắc lại nhỡ xe buýt rồi”.

“Chắc thế”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.