CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 194

nó nghĩ. Cô biết câu trả lời của Frank – rút cục thì không thể có câu trả lời
nào khác, nhưng Frank chỉ không thể nói rằng “chị ấy là chị gái tôi”. Nó
không thể chấp nhận chỉ thế là đủ. Không, nó phải nghĩ ra đủ thứ lý do cao
cả, đẹp đẽ cho việc nó chọn cô. Mà cũng có thể, lúc đầu nó sẽ không chọn
cô; có thể lúc đầu nó sẽ hèn nhát và sẽ nghĩ ra một câu trả lời sách vở nào
đó. Frances cũng sẵn sàng cho cả chuyện đó; cô sẽ làm nó đổi ý thôi.
Frances không ngại phải chiến đấu; nhất là cô không bao giờ ngại chiến đấu
vì Frank. Vì nó, cô đã đánh nhau với bọn đầu gấu trong khu, với các ông bà
giáo khệnh khạng, với những huấn luyện viên không công bằng, với bọn cho
vay cắt cổ, với bọn cho thuê nhà, cả bọn xiết nợ thuê. Từ lúc còn là một đứa
bé gái với cái đầu gối luôn trầy xước, cô đã chiến đấu với cha đẻ của mình,
và nếu cần, thì cô sẵn sàng chiến đấu cả với Đức Cha Của Tất Cả, cái tên
đầu gấu giấu mặt ấy. Cô đã sẵn sàng. Cũng sẽ lại giống như ngày xưa thôi;
sẽ lại là hai chị em trong căn phòng trên tầng hai; hai đứa chờ đợi trong lúc
cha mình sôi máu bên dưới, chửi rủa, sập cửa ầm ầm, và hút xì gà mù mịt
căn nhà. Cô vẫn còn nhớ hết – sự run rẩy ở hai chân, những mạch máu giật
giật bên cổ khi mùi khói thuốc ngày càng đến gần. Cô vẫn còn nếm được
mùi khói và nghe tiếng chân cha cô lên cầu thang, và Frank thở dốc bên
cạnh cô, nép vào cô, thì thầm tên cô và cô trả lời nó, trong lúc sự sợ hãi
nhường đường cho cơn giận dữ và một niềm vui không thể diễn tả nổi:
Không sao đâu, Franky. Chị đây em”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.