CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 37

“Cái gì?” Frank nói. Từ nãy đến giờ, cậu ta mải nhìn ra xa.

“Ngày xưa, lúc nào tôi cũng về phe cậu”.

“Rồi, ngày xưa anh hay về phe tôi. Thế thì sao?”

“Lẽ ra cậu không nên bỏ lại tôi trong rừng như thế”

“Anh lớn rồi, Tub. Anh có thể tự xoay sở được. Mà này, nếu anh nghĩ

anh là người duy nhất có chuyện phải lo thì anh sai rồi”.

“Cậu có chuyện gì hả Frank?”

Frank đá vào một cành cây thò ra khỏi tuyết. “Không có gì”, Frank nói.

“Kenny nói chuyện cô bảo mẫu là có ý gì?”

“Kenny chỉ được cái lắm mồm”, Frank nói.

Kenny bước ra khỏi trang trại và giơ ngón tay cái lên ra hiệu mọi việc

ổn cả. Cậu ta bắt đầu bước về phía bìa rừng. Khi họ vượt qua một chuồng
gia súc, một con chó săn màu đen với một cái mũi chảy nước vụt ra sủa chõ
vào họ. Mỗi lần sủa, con chó lại lùi lại một tí, như một khẩu thần công bị
giật ngược trở lại sau mỗi lần nhả đạn. Kenny cũng phủ phục xuống trên hai
tay hai chân rồi kêu ăng ẳng và sủa ngược trở lại con chó. Con chó lủi vào
trong chuồng gia súc, vừa chạy vừa thỉnh thoảng lén nhìn lại.

“Đúng là chó già”, Frank nói. “Lão làng. Chắc phải 15 tuổi trở lên”.

“Già cóc đế”, Kenny nói.

Qua khỏi chuồng gia súc, họ băng ngang qua những cánh đồng. Đất ở

đây không có hàng rào bao quanh và mặt băng dày nên họ có thể đi nhanh.
Họ men theo bờ cánh đồng cho đến khi họ nhìn thấy dấu chân hươu và lần
theo nó vào trong rừng, càng ngày càng sâu về phía những quả đồi. Những
hàng cây bắt đầu mờ dần cùng bóng tối, gió bắt đầu mạnh lên, cuốn những
vụn băng nhọn từ mặt đất lên châm vào mặt họ. Cuối cùng, họ mất dấu chân
hươu.

Kenny chửi thề và ném cái mũ xuống đất. “Đây là ngày đi săn tồi tệ

nhất trong đời tôi, chưa bao giờ tệ thế này”. Cậu ta nhặt mũ lên rồi phủi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.