CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 41

“Tôi bắn”, Tub nói.

“Tôi đoán các cậu muốn dùng nhờ điện thoại”.

“Nếu ông cho phép”.

Người đàn ông ngoái đầu nhìn vào trong nhà rồi bước tránh sang một

bên. Frank và Tub theo ông ta vào trong nhà. Một người phụ nữ đang ngồi
bên bếp lò ở chính giữa căn phòng. Bếp lò đang bốc khói mù mịt. Chị ta cứ
nhìn từ đầu xuống chân rồi lại từ chân lên đầu đứa bé đang nằm ngủ trong
lòng. Khuôn mặt chị ta trắng và ẩm ướt; những lọn tóc được rẽ ngang trán.
Tub hơ hai tay trên bếp lò trong lúc Frank đi vào bếp gọi điện. Người đàn
ông chủ nhà đứng ở cửa sổ, hai tay đút túi quần.

“Bạn tôi đã bắn con chó của ông”, Tub nói.

Người đàn ông gật đầu mà không ngoảnh lại. “Lẽ ra tôi nên tự tay bắn

nó. Nhưng tôi không thể”, ông ta nói.

“Anh ấy cưng cái con chó đó quá mức”, người đàn bà nói. Đứa trẻ ọ ẹ

và chị ta đung đưa nó.

“Anh bảo bạn tôi bắn à?” Tub hỏi. “Anh bảo cậu ấy bắn con chó à?”

“Nó già yếu quá rồi. Không cả nhai được thức ăn nữa. Lẽ ra tôi nên tự

tay bắn nó”.

“Anh mà đòi bắn được nó!”, người đàn bà nói. “Còn khuya”.

Người đàn ông nhún vai.

Frank đi từ trong bếp ra. “Chúng ta sẽ phải tự đưa cậu ấy đi thôi. Bệnh

viện gần nhất ở cách đây 50 dặm và họ cũng chẳng còn cái xe cứu thương
nào”.

Người đàn bà biết một lối đi tắt nhưng đường đi phức tạp nên Tub phải

ghi lại. Người đàn ông chỉ cho họ chỗ tìm mấy tấm ván để khiêng Kenny.
Anh ta không có đèn pin nhưng nói rằng anh ta sẽ bật đèn ngoài hiên lên.

Bên ngoài, trời tối. Mây xuống thấp và nặng; gió thổi từng đợt rét buốt.

Cái cửa lưới lỏng lẻo của căn nhà cứ đập chầm chậm rồi nhanh dần lên khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.