CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 47

“Frank, khi cậu có một người bạn thì điều đó có nghĩa là cậu có một

người luôn đứng về phía cậu, bất kể thế nào. Ít nhất tôi nghĩ bạn bè là như
thế”

“Anh nói thật lòng chứ Tub?”

“Dĩ nhiên rồi”.

“Anh không biết là nghe anh nói vậy tôi vui thế nào đâu”.

Kenny đã cố ra khỏi xe tải. Cậu ta đã vượt qua khỏi thành xe, đầu vẫn

còn nhô lên phía trên thành xe. Tub và Frank đặt cậu ta trở lại sàn xe và đắp
chăn lên. Cậu ta chửi thề và đánh răng lập cập. “Tôi đau, Frank”.

“Lẽ ra cậu đã không đau thế nếu cậu cứ nằm yên. Giờ chúng ta sẽ tới

bệnh viện. Hiểu không? Cậu nói đi, tôi sẽ đến bệnh viện”.

“Tôi sẽ đến bệnh viện”.

“Nhắc lại xem nào”.

“Tôi sẽ đến bệnh viện”.

“Rồi, giờ thì cậu cứ nhắc đi nhắc lại câu đó và chẳng mấy chốc chúng

ta sẽ đến bệnh viện”.

Họ đi được vài dặm thì Tub quay sang Frank. “Tôi mới làm một việc

rất tệ”, Tub nói.

“Việc gì?”

“Tôi bỏ quên tờ giấy chỉ đường ở cái bàn trong quán rồi”.

“Không sao. Tôi còn nhớ mang máng”.

Tuyết đã ngớt và mây bắt đầu quang trên những cánh đồng nhưng trời

không ấm lên và sau một lúc thì cả Frank và Tub lại rét cóng và run lập cập.
Frank suýt nữa không cua nổi xe qua một khúc cua và họ quyết định dừng
lại ở trạm nghỉ tiếp theo.

Toilet trong trạm có một cái máy sưởi tay tự động và họ thay phiên

nhau đứng trước cái máy, vừa mở phanh áo khoác và áo lót để cho dòng khí
nóng thổi vào mặt và ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.