CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 89

“Không, cậu không biết. Cậu làm chó gì mà biết được? Cậu chỉ kiếm

tiền bằng cách ngửa tay ra”.

“Em cũng làm việc”, Donald nói.

“Cậu cũng làm việc cơ à? Đừng có tự dối mình nữa, em trai ạ”.

Donald cúi người về phía Pete định nói gì đó nhưng Pete cắt lời cậu ta.

“Cậu không phải là người duy nhất tôi phải nuôi, Donald. Tôi không

nghĩ là cậu hiểu điều này. Tôi còn có gia đình”.

“Pete, em sẽ trả lại anh”.

“Có mà đến mùa quýt. Những một trăm đô!”. Pete đập lòng bàn tay vào

vô lăng. “Mà chỉ vì cậu nghĩ là tôi làm mếch lòng một thằng cha căng chú
kiết nào đó. Vì Chúa, cậu đúng là…”.

“Không phải thế” Donald nói. “Mà em cũng đâu có cho không ông ta”.

“Thế thì cậu gọi là cái gì? Cậu gọi việc cậu làm là cái gì?”

“Em đầu tư. Em muốn có phần, Pete”.

Khi Pete nhìn sang, Donald gật đầu và nhắc lại. “Em muốn có phần”.

Pete nói: “Tôi đoán là cậu đang ám chỉ đến mỏ vàng ở Peru”.

“Đúng”, Donald nói.

“Cậu tin là cái mỏ vàng đó có thật?”

Donald nhìn Pete và Pete có thể thấy cậu ta chỉ bắt đầu hiểu ra.

“Cậu thì cái gì cũng tin, nhỉ?” Pete nói. “Thực sự là cái gì cậu cũng

tin”.

“Em xin lỗi”, Donald nói và quay mặt đi.

Pete lái xe giữa hai hàng cây và ngẫm nghĩ điều anh vừa nói – rằng

Donald cái gì cũng tin. Và anh bỗng nhận ra cuộc đời thật bất công nếu như
rút cục Donald lại vượt lên trước anh chỉ bằng cách tin vào một lời hứa hẹn
viển vông nếu như lời hứa đó bỗng thành sự thực trong khi anh, Pete, lại
chối bỏ nó thẳng thừng chỉ vì anh quá khôn ngoan để có thể tin những lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.