CHUYỆN CON CHÓ TÊN LÀ TRUNG THÀNH - Trang 23

Küdemallü muốn tôi nhìn nó thật chăm chú để ghi nhớ rằng dấu vết

của kẻ trốn chạy có mùi củi khô, bột mì, mật ong, mùi của tất cả những gì
tôi đã mất.

Tôi nhắm mắt lại và ánh sáng màu lục của nó vẫn còn dưới hai mí mắt

tôi, nó lấp đầy chúng bằng thứ ánh sáng chói loà, và tôi lại thấy mình ở đó,
kề bên Aukamañ và Wenchulaf. Còn có cả những cậu nhóc khác nữa, tất cả
đều là những Con người của Đất, đang mừng rỡ tham dự ayekantun, buổi
gặp gỡ, để học học với vẻ vui thích, bởi ông già Mapuche đang kể về khởi
nguồn của vạn vật.

Aukamañ chín tuổi và tôi chắc cũng tầm đó. Cậu bé xoa xoa đầu tôi

trong lúc lắng nghe chedki, ông ngoại, người vừa gõ kultrun, chiếc trống
tròn nhỏ luôn góp mặt cùng những khúc hát, những lời cầu nguyện, những
thỉnh cầu và những câu chuyện quan trọng, vừa kể cho chúng nghe về trận
đấu khủng khiếp giữa hai con rắn, Trengtreng Filu và Kaykay Filu, để chọn
ra kẻ xứng đáng nắm quyền thống trị vạn vật. Nhưng trận đấu kéo dài và
cam go, đến nỗi mà rốt cuộc, vì quá mệt mỏi, chúng quyết định rằng
Trengtreng Filu sẽ cai quản vùng biển, còn Kaykay Filu thì cai quản đất
liền, những ngọn núi và núi lửa. Chính vào lúc Wenchulaf đang kể chuyện
cho bọn trẻ con Mapuche nghe thì những tiếng kêu cảnh báo vọng đến từ
các ruka cắt ngang câu chuyện.

Một chiếc xe tiến lại gần, dừng lại, một đám đàn ông bước xuống, đó

là bọn wingka, những kẻ ngoại lai, họ không phải những Con người của
Đất và họ có thứ vũ khí chết chóc.

Gã thủ lĩnh đi về phía Wenchulaf và hỏi xem liệu ông có phải longko,

người hiểu biết, thường dạy dỗ và khuyên bảo, người dẫn đường cho những
Con người của Đất hay không.

Wenchulaf bảo bọn trẻ đứng ra phía sau mình và, bằng ngôn ngữ của

đám wingka, ông đáp rằng phải, ông là longko Wenchulaf, và rằng trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.