CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 148

“Đây là cát hả?”, Mặc Tử nhận ra anh chính là học trò Quản Kiềm

Ngao của ông, liền hỏi.

“Dạ phải, là để phòng thang mây đấy ạ”.

“Những việc khác chuẩn bị thế nào rồi?”.

“Dạ đã trưng mộ được một ít sợi gai, tro than, thép. Nhưng cũng rất

khó khăn: Cái có thì không thể dùng, cái cần dùng lại không có. Chỉ những
lời nói suông là rất nhiều…”.

“Hôm qua ở trong thành, ta nghe thấy Tào Công Tử diễn thuyết, nó

pha trò một chập cái “khí” gì đó, còn kêu gào “chết” gì đó nữa. Con đi nói
với nó: chớ làm chuyện vô bổ, chết không có gì xấu nhưng cũng không dễ
đâu, phải chết làm sao mà đem lợi cho dân kia”.

“Khó nói chuyện với anh ta lắm ạ”, Quản Kiềm Ngao rầu rĩ đáp. “Anh

ta làm quan ở đây được hai năm thì đâu muốn tiếp con nữa”.

“Cầm Hoạt Ly đâu rồi?”.

“Anh này thì lại rất bận rộn. Vừa thử nghiệm xong liên nỗ (tức loại nỏ

bắn một lần ra được nhiều mũi tên) thì bây giờ chắc lại ra quan sát địa thế
ngoài cửa Tây rồi, cho nên không tới gặp tiên sinh. Tiên sinh đến nước Sở
để tìm Công Thâu Ban ư?”.

“Không sai!”, Mặc Tử nói, “Nhưng ông ấy có nghe ta không thì chưa

biết. Các con vẫn cứ chuẩn bị đi, đừng chỉ trông chờ sự thành công trên
miệng lưỡi”.

Quản Kiềm Ngao gật gật đầu, thấy Mặc Tử lên đường, anh đưa mắt

nhìn theo một lúc rồi lại đẩy xe tiến vào thành trong tiếng cót két khe khẽ.

3.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.