CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 197

Bà lão càng căng to đôi mắt vốn đã trợn tròn lên, nhìn vào mặt gã nô

bộc: Vành mắt bà đỏ ửng, ánh mắt sắc bén như loài chim ăn thịt. Thế rồi
đôi môi bà nhăn nhúm lại, cơ hồ nối liền một mạch với cái mũi động đậy
như đang nhai gì đó. Cổ của bà rất hẹp, trông thấy rõ sự di chuyển của cục
yết hầu nhọn hoắt. Lúc đó, từ trong cổ họng ấy phát ra loại âm thanh y như
tiếng quạ gáy, hổn hển truyền đến tai gã nô bộc:

“Bứt những sợi tóc này, bứt những sợi tóc này, là để làm tóc giả”.

Gã nô bộc vừa nghe thấy câu trả lời của bà lão tầm thường đến bất

ngờ, hắn đâm ra thất vọng, mà đã thất vọng thì lòng căm ghét và sự khinh
miệt lạnh lùng khi trước cũng đồng thời trở lại trong tim hắn. Bà dường
như cũng nhận ra được thần sắc ấy. Một tay vẫn nắm mớ tóc dài bứt ra từ
xác chết, bà lão nói những lời sau đây bằng cái giọng ồm ộp như tiếng kêu
của con cóc:

“Dĩ nhiên, bứt tóc của người chết, thật không biết là việc ác đến mức

nào. Có điều, lũ người chết nằm đây cũng đã làm những chuyện đáng để bị
như thế. Con mụ mà tôi vừa bứt tóc, ả đã đem rắn chặt ra thành từng khúc
dài bốn tấc, đem phơi rồi nói là cá khô, bán cho bọn tatewaki (1)ở trong
doanh của Xuân cung. Nếu ả không bị dịch bệnh, có lẽ bây giờ cũng còn đi
bán. Người ta cũng thật là, ai nấy đều nói cá khô của ả bán rất ngon, không
lần nào bọn tatewaki không mua về làm thức ăn. Tôi đây thì không hề nghĩ
rằng việc ả làm là ác. Nếu không làm thế thì chết đói, hết cách mới phải
làm vậy thôi. Cho nên, việc làm của tôi cũng không thể nói là điều ác.
Cũng tương tự, không làm thế thì chết đói, hết cách mới phải làm vậy thôi.
Con mụ này biết rõ những việc phải làm khi hết cách, không chừng sẽ tha
thứ cho tôi đó”.

-----

(1)Tatewaki (

帯刀 Đới đao)là danh xưng các thị vệ của Xuân cung,

tức cung của Thái tử, hay còn gọi là Đông cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.