CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 32

báo cũ trụi lông.

“Nàng ơi”, chàng nói một cách dịu dàng, “Con báo vằn Tây Sơn này

là do ta bắn được trước khi mình kết hôn nè, hồi ấy tấm da của nó lấp lánh
ánh vàng trông tuyệt đẹp”. Thế rồi chàng nhớ lại những món ăn năm đó,
gấu thì chỉ ăn bốn bàn tay, lạc đà thì chỉ lấy mỗi cái bướu, phần còn lại đều
ban thưởng cho gia nhân với thị nữ trong nhà. Về sau, các động vật to lớn
dần bị bắn hết rồi, chàng lại ăn đến lợn lòi, thỏ, gà rừng,… Tài thiện xạ của
chàng vẫn xuất chúng, muốn bao nhiêu là có được bấy nhiêu. “Chao ôi”,
bất giác chàng than vãn, “Tiễn pháp của ta quá tinh diệu, bắn đến độ sạch
sành sanh cả mặt đất. Giờ đành phải bắt quạ làm thức ăn thôi chứ sao…”.

“Hừm”, nàng mỉm cười.

“Kể ra thì hôm nay cũng xem như là may mắn”, Nghệ có phần cao

hứng, “Ta lại săn được một con chim sẻ. Ta phải lặn lội đi xa tới ba mươi
dặm đường mới tìm thấy nó đấy”.

“Chàng không thể đi xa hơn một chút ư?”.

“Đúng thế, phu nhân à! Ta cũng nghĩ vậy đó. Ngày mai ta muốn đi

sớm hơn một chút. Nếu nàng dậy sớm thì gọi ta dậy luôn. Ta phải sửa soạn
để đi xa năm mươi dặm, có lẽ sẽ bắt được con hoẵng hay thỏ rừng gì đó
chăng… Nhưng mà, ta e cũng khó lắm. Vào lúc ta bắn phong thỉ trường xà,
dã thú nhiều vô kể. Nàng còn nhớ không, trước cửa nhà nhạc mẫu thường
hay có gấu đen đi qua, khi ấy nàng đã mấy lần kêu ta bắn chúng…”.

“Có chuyện đó sao?”, Thường Nga tựa hồ không nhớ rõ.

“Ai mà ngờ được cuối cùng lại sạch trơn như bây giờ. Thật không biết

những ngày sắp tới sẽ thế nào đây? Với ta thì không có gì căng thẳng, chỉ
cần uống kim đan mà vị đạo sĩ kia tặng là có thể bay lên trời. Nhưng hơn
hết, ta còn phải chăm lo cho nàng nữa,… nên ngày mai ta mới quyết định đi
xa hơn một chút…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.