CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 41

xuống con đường, gió phả hơi mát lên khuôn mặt, thật sự còn thú vị hơn cả
những lúc chàng đi săn lớn trở về.

Con ngựa đương nhiên vẫn dừng lại bên đống rác, Nghệ nhìn qua một

lượt, hình như nhận thấy sự khác thường, không biết sao trong nhà có vẻ
hơi bất ổn. Ra nghênh đón chàng chỉ có mình Triệu Phú.

“Sao vậy? Vương Thăng đâu?”, chàng ngạc nhiên hỏi.

“Vương Thăng đã sang Diêu gia tìm phu nhân rồi ạ”.

“Cái gì chứ? Phu nhân đã tới Diêu gia sao?”, Nghệ ngồi trên ngựa ngơ

ngác hỏi.

“Dạ…”, hắn vừa đáp vừa đi tới nhận lấy roi ngựa với dây cương.

Nghệ mới xuống ngựa đã chạy ngay vào nhà, chàng nghĩ ngợi rồi

quay đầu lại hỏi:

“Hay là nàng đợi lâu quá nên tự mình ra quán cơm rồi?”.

“Dạ, con đã đi hỏi ba quán cơm nhưng đều không tìm thấy”.

Nghệ cúi đầu suy nghĩ, rồi đi vào trong, ba thị nữ đều tụ tập trước

chính đường với vẻ rất lo sợ. Chàng lại thêm kinh ngạc, lớn tiếng hỏi:

“Các ngươi đều ở nhà cả hay sao? Diêu gia ư, trước giờ phu nhân có

tới đó một mình đâu chứ?”.

Bọn chúng không trả lời, chỉ nhìn chàng rồi tới gỡ giúp cây cung, ống

tên cùng với túi lưới săn đang bọc lấy con gà mái. Nghệ bỗng nhiên thấy
hãi hùng, chàng lo rằng Thường Nga vì giận dỗi nhất thời mà nghĩ quẫn,
chàng gọi ngay Nữ Canh đi kêu Triệu Phú tới, chàng muốn sai hắn ra sau
vườn xem xét một lượt dưới đáy ao và trên những tán cây. Nhưng khi bước
vào phòng thì chàng hiểu ngay rằng suy đoán của mình không đúng: Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.