CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 63

“Nói thối như đánh rắm!”, Vũ nghĩ bụng, nhưng ngoài miệng lại cất

giọng nói to: “Ta đã khảo cứu qua, biết được phương pháp “yên” (lấp
nghẽn) trước kia đúng là lệch lạc sai lầm. Về sau nên áp dụng phương pháp
“đạo” (khơi thông)! Không biết ý kiến của chư vị như thế nào?”.

Khắp phòng yên ắng như nghĩa trang, trên mặt đám quan lại đều hiện

ra vẻ chết chóc, rất nhiều người cảm thấy trong mình như phát bệnh tới nơi
rồi, có lẽ ngày mai phải xin nghỉ phép.

“Đó là phương pháp của Xi Vưu!”, một quan viên trẻ tuổi dũng cảm,

nhẹ nhàng lên tiếng phản kháng.

“Theo ngu kiến của ty chức, trộm nghĩ đại nhân nên thu hồi mệnh lệnh

đã ban ra”, một vị đại quan râu tóc bạc phơ, khi ấy tưởng như sự hưng vong
của thiên hạ đều treo cả trên miệng mình, bèn gạt cả chuyện sinh tử sang
một bên mà kiên quyết kháng nghị: “Yên” là lối cũ của lão đại nhân. Tam
niên vô cải ư phụ chi đạo, khả vị hiếu hĩ (Ba năm không sửa đổi quy tắc
của cha, mới có thể gọi là hiếu) (1), lão đại nhân về trời còn chưa được ba
năm mà”.

Vũ không nói tiếng nào.

“Huống chi lão đại nhân đã hao tốn bao nhiêu tâm sức. Mượn được

tức nhưỡng (2)của Thượng đế để ngăn chặn hồng thủy, tuy khiến cho
Thượng đế nổi giận nhưng độ sâu của hồng thủy cũng giảm được một chút
rồi. Nay cứ theo lệ cũ mà làm đi thôi!”, một đại quan khác có râu tóc hoa
râm nói, ông ta là con nuôi của bà mợ Vũ.

Vũ không nói tiếng nào.

-----

(1)Câu này ở trong thiên “Học nhi” sách “Luận ngữ”: “Tử viết: Phụ

tại quan kỳ chí, phụ một quan kỳ hành. Tam niên vô cải ư phụ chi đạo, khả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.