CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 76

Ai nấy đều nhận ra giọng của Khương Thái Công (1), há dám không

nghe, vội vã dừng đao ngay. Đó cũng là một ông lão râu trắng tóc bạc,
nhưng khuôn mặt thì mập mạp căng tròn.

-----

(1)Khương Thái Công tức Khương Thượng. Tương truyền Văn Vương

gặp ông ở bên bờ Vị Thủy, nói rằng: “Tiên quân tôi là Thái Công bảo: Khi
có thánh nhân đến Chu, Chu sẽ hưng. Phu tử chính là người đó sao? Vậy
thì Thái Công trông ngóng phu tử đã lâu rồi”, do đó Khương Thượng có
hiệu là “Thái Công Vọng”. Về sau ông phò tá Vũ Vương phạt Trụ, được
phong cho nước Tề.

“Nghĩa sĩ đấy! Để cho họ đi đi!”.

Các võ tướng lập tức thu đao lại, cắm vào đai lưng. Mặt khác, bốn

giáp sĩ bước tới, cung kính đứng nghiêm quay về hướng Bá Di, Thúc Tề,
đưa tay lên, sau đó kẹp hai ông lại, bước thẳng người đi về phía bên đường.
Dân chúng cũng vội vàng nhường lối, để bọn họ đi ra sau.

Khi ra tới phía sau, các giáp sĩ lại cung kính đứng nghiêm, buông tay,

dùng sức đẩy trên sống lưng hai người họ một cái. Hai ông chỉ kêu được
“ây da” một tiếng rồi loạng choạng ngã nhào, lăn xa đến cả trượng, lúc ấy
mới nằm lọt thỏm trên mặt đất. Thúc Tề vẫn ổn, dùng tay đỡ được, chỉ có
mặt dính đầy bùn, còn Bá Di thì dẫu sao cũng đã hơi có tuổi, lại va đầu vào
tảng đá nên bị ngất đi luôn.

3.

Sau khi đại quân đi rồi, không nhìn thấy gì nữa, mọi người mới đổi

hướng, tới vây quanh Bá Di đang nằm và Thúc Tề đang ngồi. Có mấy
người nhận ra họ, liền nói ngay cho mọi người được biết, rằng đây vốn là
hai vị thế tử của quân vương nước Cô Trúc ở Liêu Tây, bởi vì nhượng vị
nên mới cùng nhau bỏ trốn tới đất này, vào ở trong viện dưỡng lão do tiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.