CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 85

“Tiểu nhân chính là Hoa Sơn đại vương Tiểu Cùng Kỳ (1)”, tên cầm

đao nói, “Dẫn theo các huynh đệ tới đây, muốn xin lão nhân ngài thưởng
cho một ít tiền mãi lộ!”.

“Chúng tôi mà có tiền sao hả đại vương?”, Thúc Tề nói rất khách khí.

“Chúng tôi tới từ viện dưỡng lão đó”.

-----

(1)Cùng Kỳ là một trong “Tứ Hung” của Trung Quốc cổ đại, gồm Hỗn

Độn (tối tăm), Cùng Kỳ (ngu muội), Đào Ngột (ác thú) và Thao Thiết
(tham ăn). Sách “Tả Truyện: Văn Công thập bát niên” chép: “Họ Thiếu
Hạo có đứa con bất tài, hủy hoại tín nghĩa, phế bỏ lòng trung, hay nói điều
ác, tụ tập kẻ gian, ưa xiểm nịnh, vu oan người ngay thẳng, dân chúng trong
thiên hạ gọi hắn là Cùng Kỳ”. Tên nhân vật này được hư cấu từ câu chuyện
đó.

“A ha!”, Tiểu Cùng Kỳ giật mình, lập tức ra vẻ muôn phần cung kính,

“Vậy hai vị đây nhất định là “bậc đại lão trong thiên hạ” (1)rồi. Chúng tiểu
nhân cũng tuân theo di huấn của tiên vương, vô cùng kính lão, nên muốn
xin ngài để lại vài món kỷ niệm…”, hắn thấy Thúc Tề không đáp, liền vẫy
đại đao một cái, cất cao giọng: “Nếu như các ngài vẫn có ý khiêm nhường,
vậy thì chúng tiểu nhân chỉ đành “cung thuận ý trời đi lục lọi”, chiêm
ngưỡng quý thể của các ngài một lát!”.

Bá Di, Thúc Tề lập tức giơ hai tay lên. Một tên cầm côn chạy tới cởi

áo da, áo bông, áo lót của bọn họ ra, kiểm tra và lục soát kỹ càng một lượt.

“Hai lão khố rách áo ôm, đúng là chẳng có gì ráo!”, mặt hắn tràn đầy

vẻ thất vọng, quay đầu nói với Tiểu Cùng Kỳ.

Tiểu Cùng Kỳ thấy Bá Di đang run cả người, liền đi tới, cung kính vỗ

vỗ bả vai ông, nói rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.