CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 91

Dự đoán của Thúc Tề thật không sai: Kết quả rất xấu. Không những

trong thôn hay đồn đại chuyện của bọn họ, mà dân chúng còn thường
xuyên kéo lên núi viếng thăm. Người thì khen các ông là danh nhân, kẻ thì
cho các ông là quái vật, có người chê các ông cổ hủ. Thậm chí lại cùng
nhau xem thử hái rau vi như thế nào, vây quanh xem thử ăn nó ra làm sao,
chỉ tay múa chân, hỏi ngắn hỏi dài, khiến người ta đau đầu nhức óc. Đã
vậy, hai ông còn phải đối phó một cách thật khiêm tốn, nếu như sơ ý không
cẩn thận, chau mày một cái thôi, thì khó tránh bị người ta nói là “phát cáu”.

Nhưng dư luận vẫn có nhiều phương diện tốt. Sau đó, cả tiểu thư lẫn

quý bà cũng vài người đến xem, về nhà thì ai nấy lắc đầu, nói rằng “khó coi
lắm”, khuyên mọi người đừng tới.

Cuối cùng chuyện đến tai Tiểu Bính Quân, một cao nhân hạng nhất

của thôn Thú Dương. Hắn vốn là con rể nuôi của ông cậu Đát Kỷ, làm chức
Tế tửu (1), bởi sớm biết mệnh trời nên mang theo năm mươi xe hành lý với
tám trăm nô tỳ, tới quy hàng minh chủ. Tiếc thay đã vào những hôm trước
kỳ hội sư ở Minh Tân, việc binh bận rộn, không kịp sắp xếp cho chỗ tốt,
bèn thu mua bốn mươi xe hàng hóa và bảy trăm năm mươi nô tỳ, ngoài ra
cấp cho hai khoảnh ruộng phì nhiêu ở dưới chân núi Thú Dương, bảo hắn ở
trong thôn nghiên cứu Bát quái học. Hắn cũng thích viết thơ văn, nhưng
trong thôn đều là người mù chữ, không hiểu gì về văn học đại cương. Hắn
buồn bực lâu ngày, bèn gọi gia nhân lắp kiệu, đi tìm hai ông lão kia để đàm
đạo văn chương, đặc biệt là thơ ca, bởi hắn cũng là thi nhân và đã viết xong
một tập thơ.

-----

(1)Thời cổ khi bày yến tiệc, một người cao tuổi có đức độ dùng rượu

vẩy xuống đất trước để tế thần, gọi là “tế tửu”. Từ thời Hán Ngụy trở đi thì
đó là tên chức quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.