CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 99

cũng nổi lên, lại quanh quẩn trong thành vò. Có điều sức cào của nó đã
không còn mạnh như trước nữa, mắt cũng chìm trong nước, chỉ lộ ra một
chút đầu nhọn của chiếc mũi đỏ ửng, thở gấp từng hơi phì phò.

Gần đây anh có vẻ không thích những người mũi đỏ. Nhưng lần này,

khi nhìn thấy đầu nhọn của chiếc mũi đỏ ửng kia, anh lại thấy đáng thương,
liền dùng thanh củi ấy đưa xuống bụng của nó, con chuột bám lấy, nghỉ sức
một lúc rồi men theo thanh củi để trèo lên. Đến khi nhìn thấy hết toàn thân
nó: lông đen ướt sũng, cái bụng căng phình, đuôi ngoe ngoảy như con giun,
lại khiến anh chán ghét vô hạn. Anh vội giật rung thanh củi, nghe “ùm”
một tiếng, con chuột rơi lại vào trong vò nước, tiếp đó anh dùng thanh củi
nhấn xuống đầu nó mấy cái, mong nó mau chìm nghỉm đi cho xong.

Sau khi thay đuốc được sáu lần, con chuột kia đã không thể cựa quậy

nữa, chỉ trôi nổi trong lòng nước, thỉnh thoảng còn vọt nhè nhẹ lên bề mặt.
Mi Gian Xích lại thấy nó đáng thương, lập tức bẻ đôi thanh củi, khó khăn
lắm mới gắp nó ra được, rồi ném lên mặt đất. Con chuột lúc đầu thì nằm
yên không động đậy, về sau mới hô hấp được đôi chút, lại qua một hồi lâu
nữa, bốn chân đã nhúc nhích, chuyển mình một cái, tựa như muốn bật dậy
chuồn đi ngay. Mi Gian Xích giật nảy người, bất giác nhấc chân trái lên và
đạp cho một đạp. Chỉ nghe một tiếng “chít”, khi anh ngồi xổm xuống nhìn
cho kỹ thì thấy trên góc mõm của nó có vấy chút máu tươi, chắc đi đời mất
rồi.

Anh lại thấy đáng thương, cảm giác như bản thân đã làm một chuyện

gì độc ác lắm, nên vô cùng khó chịu. Anh cứ ngồi xổm và ngây người như
vậy, không đứng lên.

“Xích nhi, con đang làm gì đó?”, mẹ anh đã thức dậy, ngồi trên

giườnghỏi.

“Chuột ạ…”, anh bối rối đứng lên, quay lại, nhưng chỉ đáp được hai

tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.