CHUYỆN CỦA JU VÀ KI - Trang 142

- Mày nghĩ thế à?

- Mày thể hiện ra là như thế. - Tôi phán.

Nó vênh váo nhìn tôi.

- Ừ thì thấy Huy thích mày, nhưng mày cứ bơ Huy, nên tao thích Huy

hộ mày đấy. Được chưa?

Tôi không nhịn được cười khi nghe lời giải thích của Mai Anh. Buột

miệng nói.

- Vậy đấy là "thương" Huy rồi. Không phải thích đâu.

Mai Anh ngắm nghía mấy ngón tay sơn nhũ hồng của nó, thở dài.

- "Thương" "Ngưỡng mộ" "Thích" chắc nó cũng na ná nhau ý mà.

Tôi ngừng cười. Sau rồi ngẩn người mông lung. Tình cảm tuổi học trò

đúng là khó đoán. Chẳng thể hiểu đó là cảm giác gì. Cũng chính vì những
tình cảm chưa thể gọi tên, nên cũng có khi đi chệch cũng chẳng biết. Nhìn
thấy một người nào đó giỏi một lĩnh vực mà mình không biết, thì đó có thể
là "ngưỡng mộ". Thấy ai đó quá nhiệt tình nhưng không được đáp trả, thì
có thể là "thương".

Nhưng, thấy một người tài giỏi không còn đứng vị trí số 1, nhưng vẫn

âm thầm để ý, âm thầm quan tâm. Thấy một người quá nhiệt tình rồi không
được đáp trả, nhưng vẫn mỉm cười cổ vũ, thì đó mới là "Thích".

Cũng đơn giản lắm!

Mai Anh thường than vãn với tôi rằng: "Thật ra mày nói cũng có lí.

Nhưng những gì mày nghĩ hay những truyện mày đọc, thường không bao
giờ có thể xảy ra ở thực tế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.