CHUYỆN CƯỜI CỔ NHÂN - Trang 290

202. Truyện Thủ Huồn (bài số 25 tr.41)

Có một người tên là Thủ Huồn

80

, ở tỉnh Gia-định, làm việc thơ-lại, thì

làm nhiều sự bất nhơn muốn lợi cho mình mà hại người ta, cho đến khi già
thì giàu có lắm. Người vợ chết đi, anh ta mới thôi làm thơ lại. Mà không có
con, ngồi buồn mới tính mình giàu có mà không con, chẳng để của làm chi
cho nhiều, phải đi ra xứ Bắc-kỳ đặng mà mua đồ chơi. Té ra đến đó là xứ
Quảng Yên, vừa gặp nhóm chợ Mạnh-ma, đủ cả người dương gian âm phủ
đến đó, anh ta mới đến chợ ấy mà chơi, vừa gặp người vợ ở âm-phủ lên đi
chợ. Lúc ấy vợ chồng gặp nhau mừng rỡ lắm.

Anh ta mới hỏi người vợ rằng : « Mầy chết xuống âm-phủ bấy lâu nay

mầy làm nghề gì ? »

Người vợ nói rằng : « Tôi chết xuống tôi ở vú nuôi con cho vua, tôi

sung sướng lắm. »

Anh ta lại nói rằng : « Tình nghĩa vợ chồng ở với nhau đã lâu, từ khi

mầy chết đến nay, thì tao thương nhớ mầy lắm, bây giờ mà gặp mầy đây,
thì mầy phải đem tao đi với, xuống mà coi thử cho biết làm sao. »

Người vợ nói : « Đi thì đi, mà không đặng ở lâu, trong năm ba bữa thì

về mà thôi. »

Đó rồi vợ chồng dắt nhau đi. Đến nơi rồi, người vợ giấu anh ta ở dưới

nhà bếp.

Anh ta mới nói với người vợ rằng : « Mầy phải đem tao đi mấy cửa

ngục mà coi thử những người ở dương-gian làm sự chi, mà chết xuống mắc
tội chi cho biết. »

Khi ấy người vợ đem anh ta đi đến cửa ngục kia, thấy có một cái gông

lớn lắm, anh ta sợ lắm. Mới biểu người vợ đem lại chỗ anh chủ-ngục ở mà
hỏi cái gông lớn đó, để phạt tội chi làm vậy mà không thấy ai mang ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.