CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 124

Ta sống, khi nào ta còn ngân.

Nhưng chẳng còn bao lâu nữa."

Lại nghe có tiếng nấc, Atréju không hiểu vì sao Uyulala khóc nên vội

hỏi:

- "Vì sao người buồn, cho biết ngay đi!

Người còn trẻ quá mà, tiếng người như tiếng trẻ con."

Lại nghe như có tiếng vọng:

- "Chẳng bao lâu nữa gió sẽ cuốn ta đi.

Ta chỉ là một bài hát bi ai.

Nhưng nghe đây: thời gian trôi,

vậy bạn hãy hỏi đi, hỏi đi!

Bạn muốn ta cho bạn biết điều gì?"

Tiếng kia vang lên đâu đó giữa những hàng cột, còn Atréju không nghe

thấy nữa nên quay đầu tứ phía lắng nghe. Im ắng một lúc rồi tiếng hát từ xa
lại tới gần thật nhanh, nghe gấp gáp như mất kiên nhẫn:

- "Uyulala là câu trả lời. Bạn phải hỏi Uyulala đi!

Nếu bạn không hỏi thì Uyulala không thể nói gì được!"

Atréju gọi với theo:

- "Uyulala, hãy giúp tôi, tơi muốn biết:

Tại sao người lại sắp héo tàn?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.