CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 16

- Đủ thứ.

- Thí dụ?

- Thùng tô nô! Thùng tô nô ngồi trên cái bồ! Nắp bồ sập, thùng tô nô

kêu: tại tôi quá mập.

- Chẳng hay ho gì lắm, ông Koreander nói, gì nữa?

Bastian ngập ngừng rồi kể:

- Đồ dở hơi, đồ đần, đồ khoác lác, đồ bịp...

- Dở hơi à? Sao thế?

- Tại cháu thỉnh thoảng nói một mình.

- Thí dụ mày nói gì nào?

- Cháu tưởng tượng ra chuyện này chuyện nọ, cháu nghĩ ra những tên và

những từ chưa hề có, vân vân.

- Rồi mày tự kể mày nghe à? Tại sao?

- Chẳng qua vì nếu không thì chẳng có ai muốn nghe cả.

Ông Koreander trầm ngâm một lúc.

- Bố mẹ mày nghĩ thế nào?

Bastian không trả lời ngày. Mãi một lúc nó mới lẩm bẩm:

- Bố cháu không nói gì hết. Bố cháu chẳng bao giờ nói. Bố cháu chẳng

quan tâm chuyện gì hết thảy.

- Thế còn mẹ mày?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.