CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 197

- Các bô lão trong khu lều trại của chúng tôi vẫn kể cho lũ trẻ nhỏ về lão,

khi chúng cứng đầu, ngỗ nghịch. Họ bảo rằng lão ghi chép hết trong quyển
sách của lão mọi chuyện người ta đã làm hay bỏ sót, thậm chí cả những
điều người ta nghĩ hay cảm thấy, và sẽ được giữ hoài hoài trong quyển sách
ấy như những câu chuyện hoặc hay hoặc dở. Hồi nhỏ tôi cũng tin như thế,
nhưng sau này tôi cho rằng đó chỉ là chuyện của các bà vú dọa trẻ con.

- Ai nói được chuyện của các bà vú có ý nghĩa gì.

- Nghĩa là bà có biết lão, Atréju hỏi, bà đã gặp lão rồi à?

Nữ-thiếu-hoàng lắc đầu.

- Nếu ta tìm thấy lão thì đó sẽ là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.

- Các bô lão của chúng tôi cũng kể rằng không ai biết ngọn núi của lão

xuất hiện chỗ nào, rằng lão luôn xuất hiện rất thình lình, nay đây mai đó;
người ta chỉ gặp lão do tình cờ hoặc do định mệnh xui khiến.

- Đúng, Nữ-thiếu-hoàng đáp; người ta không tìm Ông lão núi Di Sơn

được. May thì gặp thôi.

- Cả bà cũng vậy sao? Atréju hỏi.

- Cả ta cũng thế, bà đáp.

- Nhưng nếu bà không gặp?

- Nếu có lão thì ta sẽ gặp thôi, bà đáp với nụ cười khó hiểu, và nếu ta gặp

thì có lão.

Atréju không hiểu bà nói gì. Gã ngập ngừng hỏi:

- Lão... có như bà không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.