CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 251

Bastian không còn thấy sợ nữa. Lần trước nó ứa nước mắt vì buồn cho nỗi
khổ nạn không thay đổi được của Graógramán.

Khuya đến, Bastian lại lần mò ra ngoài hang ngắm nhìn thật lâu sức phát

triển âm thầm của đám cây-đêm tỏa sáng. Rồi nó quay vào hang nằm ngủ
giữa đôi chân kềnh càng của con sư tử hóa đá.

Bastian làm khách của "Cái chết sặc sỡ" nhiều ngày đêm và chúng trở

thành bạn bè. Chúng chơi đùa nhiều trò hiếu động hàng tiếng đồng hồ trong
sa mạc. Bastian trốn giữa các cồn cát nhưng Graógramán luôn tìm thấy nó.
Chúng chạy thi nhưng con sư tử nhanh hơn thằng bé cả nghìn lần. Thậm
chí chúng còn vật đùa với nhau nữa. Bastian tỏ ra ngang sức. Tuy chỉ là đùa
vui thôi, nhưng Graógramán đã phải trổ hết sức mới ngang ngửa nổi với
cậu bé. Không ai thắng được ai.

Một lần, sau khi đã đùa nghịch hết sức, Bastian ngồi thở hổn hển nói:

- Tôi không ở đây luôn với bạn được ư?

Con sư tử lúc lắc bờm.

- Thưa cậu chủ, không.

- Sao không?

- Nơi đây chỉ có sống và chết, Perelin và Goab, nhưng không có câu

chuyện nào. Cậu phải tự nếm trải chuyện của cậu thôi. Cậu không ở đây
được.

- Nhưng tôi đâu đi được, Bastian nói. Sa mạc mênh mông đâu ai ra khỏi.

Còn bạn thì lại không thể đưa tôi đi, vì bạn mang sa mạc theo trên người.

- Đường đi trong vương quốc Tưởng Tượng, Graógramán nói, cậu chỉ

tìm thấy được nhờ ước mơ của cậu thôi. Và chỉ sau khi dứt một ước mơ thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.