CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 252

cậu mới có thể qua ước mơ khác. Điều gì cậu không mong muốn thì cũng
sẽ không đạt được. Đó là ý nghĩa của hai từ "gần/xa" ở đây. Chỉ mong
muốn rời khỏi một nơi là không đủ, cậu phải gắng tới một nơi khác mới
được. Cậu phải để cho ước mơ dẫn đường.

- Nhưng tôi có muốn rời khỏi đây đâu, Bastian nói.

- Cậu phải tìm cho ra ước mơ sắp tới của cậu thôi, Graógramán gần như

nghiêm khắc đáp.

- Nếu tôi tìm thấy, Bastian hỏi, thì tôi sẽ rời khỏi nơi đây bằng cách nào

chứ?

- Cậu nghe đây, Graógramán khẽ nói, trong vương quốc Tưởng Tượng có

một chỗ có thể dẫn đi mọi nơi và từ mọi nơi đổ về. Chỗ này gọi là "Ngôi
đền nghìn cửa". Chưa từng có ai thấy nó từ bên ngoài vì nó không có bên
ngoài. Còn bên trong của nó thì đúng là một mê cung, toàn cửa với cửa. Ai
muốn biết thì phải dám vào tận bên trong.

- Làm cách nào vào trong được khi không thể lại gần nó từ bên ngoài?

- Mỗi cái cửa, Graógramán nói tiếp, mỗi cái cửa trên khắp vương quốc

Tưởng Tượng, kể cả một cửa chuồng hay cửa bếp tầm thường, thậm chí
cửa tủ - vào một khoảnh khắc thích hợp - cũng đều có thể trở thành cổng
vào "Ngôi đền nghìn cửa". Nếu khoảnh khắc ấy qua đi thì các cửa này lại
chỉ bình thường như trước. Thành ra không ai có thể đi qua hai lần cùng
một cánh cửa. Và không một cửa nào trong nghìn cửa dẫn về cái cửa người
ấy đã vào. Nghĩa là không có sự quay về.

- Nhưng một khi đã vào trong rồi, Bastian hỏi, thì người ta có thể ra được

chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.