CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 280

- Mình chịu, Atréju thú nhận. Mình chỉ biết là mình đã không nhầm.

Sau đó cả hai lại lặng im một lúc lâu rồi đi ngủ.

Khi đã nằm trên chiếc giường mà cả hai đầu đều bện bằng sợi bạc tết

công phu, Bastian vẫn mãi nghĩ tới cuộc trò chuyện với Atréju. Nó cảm
thấy việc nó thắng Held Hynreck, thậm chí cả chuyện nó ở với Graógramán
đã không được Atréju nể trọng bao nhiêu kể từ khi gã biết Bastian đeo
"Hào quang". Có lẽ Atréju cho rằng đã đeo tấm bùa thì đâu còn gì là đặc
biệt nữa. Mà nó lại muốn Atréju phải tâm phục khẩu phục.

Bastian suy nghĩ thật lung. Phải làm chuyện gì đó mà không ai ở vương

quốc Tưởng Tượng làm nổi, dù có tấm bùa. Chuyện gì mà chỉ nó làm được
thôi.

Cuối cùng nó đã nghĩ ra: tưởng tượng ra chuyện!

Xưa nay người ta vẫn nói rằng chẳng ai trong vương quốc Tưởng Tượng

tìm ra được chuyện gì mới. Ngay cả tiếng hát âm thầm Uyulala cũng bảo
thế. Mà chính đây lại là lãnh vực Bastian có biệt tài.

Atréju sẽ được thấy rằng nó, Bastian này, là một nhà văn lớn!

Nó mong có dịp, càng sớm càng tốt, để trổ tài cho bạn nó mở mắt ra. Nếu

được thì ngay ngày mai. Chẳng hạn có một cuộc thi kể chuyện ở
Amargánth; trong cuộc thi này óc tưởng tượng của Bastian sẽ khiến mọi
người phải lu mờ!

Hoặc sẽ còn tuyệt hơn nữa nếu những gì nó định kể trở thành sự thật!

Chẳng hạn Graógramán đã từng nói rằng vương quốc Tưởng Tượng là đất
nước của vô vàn câu chuyện, vì thế ngay cả những điều đã qua từ đời nảo
đời nào cũng có thể tái xuất hiện, nếu được nhắc đến trong một câu chuyện
nào đấy ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.