CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 305

Bastian liền kể đã ăn cắp quyển sách của ông Koreander như thế nào,

trốn lên phòng chứa đồ và bắt đầu đọc quyển sách này ra làm sao. Khi nó
định kể về cuộc đại tìm kiếm của Atréju thì gã gạt đi. Gã chỉ muốn biết thật
tường tận chuyện Bastian đã đến hiệu sách cũ của ông Koreander rồi chạy
trốn lên kho chứa đồ cũ trong trường học.

Bastian ráng sức nhớ nhưng không tìm được gì trong ký ức. Mọi thứ liên

quan đến chuyện nó hay sợ hãi, mập ú, yếu đuối và nhạy cảm nó đều đã
quên. Ký ức của nó chỉ còn là những mảnh vụn chắp vá, xa xăm mờ ảo như
của ai khác chứ không phải của chính nó.

Atréju lại hỏi về những kỷ niệm khác; Bastian kể về quãng thời gian mẹ

nó còn sống, về bố, về mái gia đình, về ngôi trường và thành phố của nó,
nghĩa là về những gì nó còn nhớ.

Ba chàng hiệp sĩ đã ngủ rồi mà Bastian vẫn tiếp tục kể. Nó ngạc nhiên

thấy Atréju lại quan tâm nhiều đến những chuyện thường ngày như thế. Có
thể do cách Atréju lắng nghe khiến nó dần dà cảm thấy những chuyện bình
thường hàng ngày không còn tầm thường nữa, mà đều chứa đựng một bí ẩn
nó chưa hề nhận ra.

Cuối cùng nó không biết, không nghĩ ra chuyện gì để kể nữa. Đêm đã

khuya, lửa đã tàn. Ba chàng hiệp sĩ đang ngáy khò khò. Atréju ngồi với
gương mặt bất động, như đang rất trầm tư.

Bastian duỗi người, cuộn mình trong chiếc áo khoác bạc và đang thiếp đi

thì Atréju khẽ nói:

- Đó là do AURYN.

Bastian chống cằm ngái ngủ nhìn bạn.

- Bạn nói sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.